NHỮNG CHIẾC RĂNG CỌP - Trang 143

vào nhau tạo thành tiếng cót két ghê rợn. Anh lấy một cái bàn khập khiễng,
kê cho vững rồi trèo lên để nhìn ra hai bộ xương.

Những mảng quần áo và những mảng thịt khô chai rắn giữ cho xương

còn dính với nhau. Nhưng một bộ xương chỉ còn một cánh tay. Bộ kia cũng
mất một cánh tay và mất cả một cẳng chân. Nhưng có cái làm anh chú ý
hơn cả, là mỗi bộ xương đều có ở ngón tay một chiếc nhẫn vàng. không rơi
vì mắc ngón tay quặp. Anh rùng mình ghê sợ, tháo lấy hai cái nhẫn, đó là
hai cái nhẫn cưới. Anh xem xét. Trong lòng nhẫn có khắc ngày như nhau:
12 tháng 8-1892. Tên thì một cái là Anph‘rê, một cái là Vich-tô-rin.

Anh lầm bầm: "Hai vợ chồng ! Đây là họ cùng tự tử, hay là một vụ giết

người ? Nhưng tại sao người ta chưa phát hiện ra hai bộ xương này nhỉ ?
Có nên coi là hai bộ xương này đã ở đây từ khi ông Lăngghecnô chết,
tức là từ khi Nhà nước quản lý khu vực này, không cho ai vào không ?».

Anh suy nghĩ: «Không ai được vào ?... có người vào chứ ! Vì lúc này ta

vừa thấy những dấu chân, dấu chân mới hôm nay thôi, của một phụ nữ đã
vào đây».

Nghĩ đến người phụ nữ nào đó đã vào đây, anh lại thấy có cái gì ám ảnh.

Anh trèo xuống. Mặc dù lúc nãy có nghe tiếng động, anh cũng cho là người
nào đó không vào trong vựa. Sau vài phút ngẫm nghĩ, anh định đi ra. Bỗng
bên trái anh có tiếng đồ vật va chạm và rơi. Bỗng vỏ thùng sụp xuống, cách
anh không xa. Các vỏ thùng rơi từ một cái gác thấp chứa đầy đồ vật. Có cái
thang dựng vào mép gác.

Liệu có phải người dạo chơi đó thấy anh đi vào nên đã trốn vào chỗ này,

đã động đậy và làm rơi đống vỏ thùng chăng ?

Đông Luy đặt đèn bấm lên một cái thùng để soi sáng vào chỗ gác thấp.

Không thấy có gì khả nghi. Chỉ thấy một đống cào, cuốc, lưỡi hái cũ, hỏng.
Anh đoán sự đổ rơi là do một con vật, con mèo hoang chẳng hạn, gây nên.
Muốn biết chắc chắn, anh trèo lên thang. Đột nhiên, đúng lúc anh ló đầu tới
sàn gác, lại có tiếng động và tiếng vật rơi. Một bóng người từ đống lỉnh
kỉnh vụt ra, với một hành động khủng khiếp: Đông Luy thấy một cái lưỡi
hái, nhanh như chớp, phạt ngang qua đúng chỗ đầu anh. Chỉ một tích tắc
lưỡng lự là đủ cho lưỡi hái phạt mất đầu. Anh vội thụt, ép người vào thang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.