Colleen Mc Cullough
Những Con Chim Ẩn Mình Chờ Chết
1933 - 1938
Luke
Chương 23
Sau lễ cưới, Meggie trở thành bà Luke Ó Neill, rồi cả hai lên đường đi bắc
Queensland. Cuộc hành trình rất mệt nhọc. Chặng đầu đi Goondiwindi, tàu
hỏa đầy ắp người, không có toa nằm. Chặng tiếp đi Cairns, dù có toa nằm,
Luke vẫn mua lại vé ngồi hạng nhì khiến cho Meggie phải kêu lên:
- Anh Luke, chúng mình có tiền mà. Nếu anh đã quên ghét qua ngân hàng
lấy tiền thì em cũng có sẵn trong xắc tay một trăm bảng, tiền của Bob cho
em. Sao anh không giữ chỗ hạng nhất ở toa có giường nằm?
Luke trố mắt nhìn Meggie, sự kinh ngạc hiện rõ từng nét trên gương mặt
của anh tạ
- Nhưng cuộc hành trình đến Dungloe chỉ có ba ngày, tại sao lại phí tiền
mua vé toa nằm trong khi cả hai chúng ta đều còn trẻ và khỏe mạnh? Ngồi
trên tàu hỏa vài ngày cũng không chết đâu Meghann! Dù sao đã đến lúc em
phải hiểu rằng em đã kết hôn với một anh công nhân bình thường, chứ
không phải với một tên thực dân giàu có và đáng ghét.
Ngồi sụp xuống ghế bên cửa sổ, người mệt rã rời, tay chống cằm, Meggie
nhìn ra cửa kính tránh không cho Luke phát hiện nước mắt đang dâng lên
và sắp sửa trào ra. Lòng Meggie như muốn nổi loạn hay nói đúng hơn, là
một ý nghĩ vùng dậy. Tuy nhiên tự ái và sự lì lợm ngăn không cho Meggie
lao vào một cuộc cãi vã không xứng đáng.
Suốt cuộc hành trình Meggie nhức đầu kinh khủng và không ăn được một
thứ gì. Trời nóng khủng khiếp, chưa bao giờ ở Gilly trải qua một cái nóng
như thế này. Chiếc áo cưới xinh xắn bằng vải xoa màu hồng bây giờ lem
luốc bởi khói và bụi than đen sì từ cửa sổ bay vào.
Đến ga Cardwell, hai người xuống tàu. Luke mau chân đến một tiệm bán cá
và khoai tây chiên đối diện với nhà gạ Anh mang về hai khứa cá chiên đầy
mỡ, gói trong giấy báo.
- Nếu ai chưa thưởng thức món cá ở Cardwell thì không thể nào hình dung