- Đức cha đã không sắp xếp một thứ tự ưu tiên như thế trước đây khi con
trở lại úc.
- Thời kỳ ấy, cha đứng trên bình diện khác và con dư biết điều ấy. Con có
đầu óc thích chống chế! Trong tình hình hiện nay, không thể nào suy nghĩ
với tư cách con người, chúng ta phải suy nghĩ với tư cách tu sĩ vì rằng đó là
mặt chính của cuộc sống chúng tạ Dù cho chúng ta có suy nghĩ gì và dù
chúng ta có muốn hành động như thế nào với tư cách con người chúng ta
vẫn buộc phải trung thành với Giáo hội chứ không phải với một quyền
hành thế tục! Chúng ta buộc phải trung thành duy nhất với Giáo hội! Con
đã có lời khấn phục tùng, Ralph. Hay con lại định vi phạm lần nữa? Đức
Thánh cha không thể sai lầm khi hành động vì quyền lợi của Giáo hội.
- Đức Thánh cha đã sai lầm! Sự đánh giá của Người có thiên vị. Đức Thánh
cha đã tập trung tất cả sức lực cho cuộc đấu tranh chống cộng sản. Đức
Thánh cha coi nước Đức như là đối thủ có cầm cỡ nhất để chống lại chủ
thuyết ấy; và Người đã nhìn nước Đức như cường quốc duy nhất có khả
năng ngăn chặn ảnh hưởng cộng sản đối với phương Tây. Đức Thánh cha
mong muốn Hitler ngồi vững trong địa vị của hắn, cũng như Đức Thánh
cha hài lòng khi nhìn thấy Mussolini ngự trị ở ý.
- Hãy tin cha, Ralph à, còn nhiều điều con không biết hết. Là Giáo hoàng,
Đức Thánh cha không thể sai lầm. Nếu con hoài nghi thìcoi như con đã từ
bỏ đức tin của mình rồi đó.
Tối hôm ấy, Tổng giám mục De Bricassart cảm thấy mệt mỏi và căng
thẳng. Theo ông Giáo hội không có hành động cụ thể nào khả dĩ đóng góp
vào việc chấm dứt chiến tranh; vai trò của riêng ông thì giới hạn trong việc
can thiệp nhằm cứu vài vức tượng và tác phẩm nghệ thuật; do đó Ralph oán
ghét sự an phận của Vatican. Mặc dù Ralph có phần nào bảo thủ nhưng sự
dè vặt và nhút nhát quá mức của các chức sắc cao cấp bên cạnh Giáo hoàng
vẫn gây cho ông một sự bực bội nặng nề.