NHỮNG CON CHIM ẨN MÌNH CHỜ CHẾT - Trang 267

Anh lính trẻ hớp một ngụm rượu, rồi ngước mặt nhìn lên với vẻ hài lòng.
- Ngon tuyệt. Rượu rất dịu. Con muốn được nhìn tận mắt Giáo đường
Thánh Pierre vì rằng các dì phước đã nhắc đến luôn và cho xem nhiều ảnh.
Vì vậy khi con được đưa sang La Mã con rất vui mừng. Chúng con vừa đến
buổi sáng, liền sau đó con tìm cách đến đây. Nhưng con đã thất vọng. Con
tưởng sẽ cảm thấy gần gũi với Chúa hơn trong chính Nhà thờ của Chúa; trái
lại ở đây quá to lớn và lạnh lẽo. Con không cảm nhận được sự hiện diện
của Chúa.
Tổng giám mục cười.
- Ta hiểu con muốn nói gì - Nhưng Giáo đường Thánh Pierre không phải là
một Nhà thờ đúng nghĩa của nó. Giáo đường Thánh Pierre là Giáo hội.
Chính ta cũng phải trải qua một thời gian khá lâu để tập cho mình quen với
suy nghĩ đó.
- Con muốn cầu nguyện hai điều.
- Về những điều làm con sợ hãi?
đạ Con nghĩ rằng chỉ riêng việc con được ở trong Giáo đường này cũng đã
có thể giúp con.
- Nhưng điều gì làm cho con sợ hãi, Rainer?
- Người ta đã phát hiện con là người Do Thái và đơn vị của con rồi sẽ bị
gởi sang mặt trận Ngạ
- Ta hiểu và không ngạc nhiên về sự sợ hãi của con. Có cái gì cụ thể để
người ta tố cáo con là người Do Thái?
- Đức cha cứ nhìn con! Cậu con trai trả lời đơn giản. Vào lúc con đăng ký
vào quân đội, khi làm lý lịch của con, họ có nói cần phải kiểm tra lại. Con
không đoán được họ có khản năng làm việc đó hay không, nhưng con đặt
giả thiết các dì phước biết rất nhiều so với những điều các dì nói với con.
- Con hãy nói cho ta biết về con, Rainer.
Trên gương mặt trẻ trung ấy hiện lên một nét tự hào lạ lùng.
- Con là người Đức và công giáo. Con mong muốn nước Đức trở thành một
nước và các vấn đề chủng tộc vàtôn giáo không đưa đến những sự ngược
đãi và đàn áp Con sẽ hiến cuộc đời con cho mục đích ấy... nếu con còn
sống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.