NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 203

Rupert vào bếp và đặt ấm nước lên lò hâm. “Nếu em muốn tổ chức một bữa
tiệc thì hẵng mời nhiều người, nếu không chỉ nên mời Hugo và Sarah thôi.
Chúng ta sẽ vỡ lẽ ra một điều gì đó. Mà bao giờ thì khóa học của Dermot
bắt đầu vậy?”

“Sắp rồi. Cuối tháng này.”

“Vậy thì chỉ còn hai tuần nữa!” Fenella nói. “Chà, chắc chắn lúc đó ông ta
phải để cho chúng ta sử dụng tên của ông ta!”

“Cho dù lúc đó ông ta có đồng ý thì cũng đã gần như quá muộn cho việc
quảng bá,” Rupert nói. “Tụi đàn ông Ireland chết tiệt! Lúc nào cũng ra vẻ bí
ẩn.”

“Rupert! Anh cũng mang trong mình một nửa dòng máu Ireland đấy, đừng
có quên, và đàn ông Ireland không phải lúc nào cũng... ôi Chúa ơi!” Fenella
ngừng lại, dường như vừa nghĩ ra một điều gì đó. “A! Chúng ta không cần
một cuộc họp cấp cao nữa!”

“Gì thế?” Laura và Rupert đồng thanh hỏi, quan sát khi Fenella gãi đầu, tìm
một cái bút và trở nên giống như một con kiến khi tổ của nó bị lộ.

“Chúng ta sẽ nhân cơ hội thổi phồng việc đó lên!” cô nói, vẫy vẫy cái bút
và tìm một tập giấy để viết. “Chúng ta sẽ nhắc đến ‘vị khách bí ẩn’ của
chúng ta! Chúng ta sẽ mớm lời cho toàn bộ báo chí văn học rằng vị khách
bí ẩn sẽ được công bố vào một thời điểm đặc biệt...”

“Nhưng liệu họ có nghĩ vị khách bí ẩn của chúng ta xứng đáng để họ đưa
tin ầm ĩ không?” Rupert hỏi.

“Họ sẽ nghĩ vậy nếu họ biết ông ấy là ai,” Fenella nói.

“Nhưng họ đâu có biết!” Laura nói. “Họ không được phép biết! Cho đến
khi Dermot đồng ý!” Cô sợ rằng Fenella có thể phớt lờ mong muốn giữ bí
mật của Dermot vì liên hoan. Thành thực mà nói, cô sẽ không thể trách cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.