NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 213

“Nghe có vẻ được đấy.”

“Sao cô lại cười?” ông hỏi.

“Làm sao ông biết?” Laura cố nén cười.

“Tôi có thể nghe thấy trong giọng nói của cô.”

Ông tỏ vẻ nghiêm nghị. Điều này không làm cho Laura dứt được cơn cười.
“Chỉ là ý nghĩ ông đang hát một điệu nhạc nào đó khiến tôi thấy buồn
cười.”

“Tôi cũng có đời sống tinh thần chứ,” ông nói, rõ ràng đang cố tỏ ra khó
chịu.

“Vâng. Chỉ là... thôi đừng bận tâm.”

“Vậy thì, cô có thể đến chỗ tôi rồi sau đó chúng ta cùng đi không. Khoảng
một tiếng nữa?”

“Được. Tôi sẽ tìm chỗ ông ở trên sơ đồ khuôn viên trường và đến gặp ông.”

“Tuyệt.”

Laura vẫn giữ điện thoại một lúc sau khi ông đã ngắt máy. Chỉ một tiếng
nữa thôi, cô sẽ gặp Dermot. Gặp ông thực sự, chứ không phải chỉ nói
chuyện với ông qua điện thoại. Điều đó mới tuyệt làm sao?

Rồi niềm vui của cô lắng xuống một chút. Cô sẽ mặc gì đây?

***

Gặp lại ông lần nữa khiến cô cứ cười mãi không thôi. Ông có vẻ cũng vui
khi gặp cô. Chỉ trong một thoáng, cô tự hỏi phải chăng trong ánh mắt ông
thấp thoáng nét gì đó lớn lao hơn niềm vui được gặp lại một người bạn, hay
cô đã tưởng tượng ra nó. Cô có quá ít kinh nghiệm, và mặc dù cô cảm thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.