NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 220

Ông lại nhún vai. “Tôi chưa bao giờ học viết. Đó là cái khó của tôi. Tôi chỉ
viết theo bản năng thôi.”

Trước khi Laura có thể phản ứng, cửa mở và những học viên đầu tiên xuất
hiện.

“Xin chào!” Dermot và Laura đồng thanh cười nói với cặp đầu tiên. Họ
nhìn nhau và rồi Dermot tiếp tục.

“Tôi là Dermot Flynn và đây là Laura Horsley. Laura sẽ chính thức tuyên
bố khai giảng khóa học và làm một số thủ tục cần thiết khi tất cả mọi người
đã có mặt đông đủ. Trong khi chờ đợi, các bạn có thể lên đây và lấy thẻ tên
của các bạn.” Ông mỉm cười. “Chúng tôi muốn nhận mặt các bạn càng sớm
càng tốt phòng khi các bạn trông không giống trong ảnh!”

Laura hài lòng khi thấy tất cả các dấu hiệu lo lắng ở Dermot đã biến mất và
chuyển sự chú ý của cô sang nhóm học viên giờ đã tăng lên bốn người khi
họ tụ tập quanh bàn, tìm tên của họ. Họ có vẻ rất háo hức và vui vẻ. Liệu
họ có còn hăng hái như thế không khi cô và Dermot bắt đầu mổ xẻ tác
phẩm của họ? Cô cảm thấy cô có thể phê bình các bản thảo rất tốt khi chỉ
có mình cô với những trang giấy, nhưng khi người viết thực sự có mặt, cô
sẽ có cảm giác khác hẳn.

“Các bạn có thể ngồi bất cứ chỗ nào, nhưng đừng tản mát quá,” cô nói khi
một nhóm nhà văn tiềm năng khác đến. “Sẽ có các bài tập và một vài trong
số chúng có thể đòi hỏi làm việc theo nhóm. Chúng ta cần cảm thấy thoải
mái với nhau, vì vậy sự xấu hổ là điều không thể chấp nhận được.”

Vài tháng trước, nếu ai nói thế với cô, hẳn cô sẽ co rúm lại. Hãy xem cuộc
đời cô đã thay đổi ra sao! Vào thời điểm này năm ngoái, cô sẽ không bao
giờ mơ rằng cô có thể tổ chức một cuộc thi viết truyện ngắn cho các em học
sinh, nói chuyện với báo chí địa phương và tất cả những việc giao tiếp khác
trước đây đã làm cô sợ hãi. Cô đã khám phá ra rằng khi bạn dồn hết tâm trí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.