NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 219

Ông nhún vai tỏ vẻ hờ hững nhưng không thành công lắm. “Tiền.”

“Thật ư?” Cô thấy điều này thật khó tin. Cô không biết gì về khả năng tài
chính của ông, dĩ nhiên, nhưng cô không nghĩ khóa học này có mức thù lao
hậu hĩnh đủ để hấp dẫn ông nếu ông không muốn thứ gì khác từ nó. Thù lao
của cô cũng khá, nhưng không quá nhiều.

“Tôi làm việc này vì bất đắc dĩ. Và có cảm giác như đang lừa dối người
khác.”

“Ý ông là gì? Eleanora buộc ông làm à?” Nếu bà ấy có quyền năng như thế
đối với ông, tại sao bà ấy không bắt ông tham dự liên hoan? Tại sao cô lại
được cử đến để thuyết phục ông?

Ông nhún vai, thở dài và trở lại chỗ chiếc bàn. “Eleanora đã bảo tôi - nhắc
nhở tôi - rằng tôi có thể học được từ những gì tôi dạy. Bà ấy nghĩ việc này
có thể giúp tôi viết lại.”

“Tôi nghĩ bà ấy không biết ông bị mất cảm hứng sáng tác?”

“Bà ấy không nói ra, nhưng tôi biết bà ấy cảm nhận được. Bà ấy hẳn phải
nghi ngờ. Bà ấy đâu có ngốc.”

“Có lý đấy!” Laura mỉm cười, cô thấy vui vì ông đang cất một bước tích
cực để vượt qua tình trạng mất cảm hứng sáng tác của ông.

“Thật không?” Nụ cười của ông thật khó hiểu. “Rất mừng vì cô cũng nghĩ
thế.”

Laura tiếp tục, khẽ bối rối. “Thế còn về chuyện lừa dối thì sao?”

Ông nhún vai. “Tôi chỉ không chắc tôi có thể dạy người khác viết.”

“Tôi biết ý ông là gì, nhưng ông hẳn phải có vài bí quyết để truyền lại cho
họ. Ý tôi là, phần nào là khó nhất khi học viết?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.