NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 365

Laura cảm thấy khó chịu. “Không, tôi không biết. Tin đó thật tuyệt vời.”
Thế nhưng cô không nén nổi cảm giác mình giống như một chiếc giày bị
vứt bỏ. Cô từng rất hữu ích nhưng bây giờ người ta không còn cần cô nữa.
Tại sao ông không nói với cô? Rồi cô nguôi ngoai hơn khi nhận ra ông khó
có cơ hội kể với cô và đó phần lớn là lỗi của cô. Có lẽ ông đã cố nói với cô
qua điện thoại. Cô đã xóa vài tin nhắn trước cả khi đọc chúng. Cô tự hỏi
liệu cô muốn một Dermot ở xa cô nhưng có thể viết hăng say và vui vẻ, hay
một Dermot ở bên cô nhưng lại bị mất cảm hứng sáng tác. Ban đầu cô
không muốn trả lời câu hỏi ấy, nhưng càng nghĩ về nó, cô càng nhận ra
hạnh phúc của ông dường như quan trọng hơn hạnh phúc của cô. Đó chính
là tình yêu.

“Chúng tôi đang bàn nhau - phải không, Rupert? - rằng chúng tôi phải
chuẩn bị một bữa tiệc dành cho tất cả những người đã góp công sức cho
liên hoan. Khi chúng tôi không phải liên tục tổ chức những đám cưới.
Chúng ta có thể lên kế hoạch cho liên hoan năm sau.”

Laura cười, cảm kích vì sự chuyển hướng này. “Làm thế nào mà chị có thể
nghĩ đến một liên hoan khác nhỉ? Liên hoan này đã kết thúc đâu.”

Hai sự kiện cuối cùng có vẻ hơi đuối. Mọi người đều rất mệt mỏi và mặc dù
lòng mến khách ở Somerby vẫn nguyên vẹn, Fenella cũng đang bớt nhiệt
tình với nó một chút. Cuối cùng chỉ còn lại Laura, Rupert và Fenella, ở căn
bếp.

“Thế nào, cô đã có kế hoạch gì chưa?” Fenella hỏi.

“Kế hoạch gì cơ? Ý chị là sau khi viết tất cả những lá thư cảm ơn?” Laura
cố gắng cười vui vẻ. Thực tế thì, cô không biết bây giờ cô sẽ làm gì. Cô
nghĩ cô có thể đến ở với Grant để tìm việc và một căn hộ ở khu anh sống.

“Ừm.” Fenella nhìn cô khá chăm chú và Laura cảm thấy hẳn là vì cô ấy
đang mong mỏi lấy lại ngôi nhà nhỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.