NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 370

sách vở, chủ yếu là tiểu thuyết. Sau đó là cuộc sống thực, đôi khi thực đến
nghiệt ngã.

Cô cố tình không nghĩ đến Dermot. Một ngày nào đó cô sẽ nhìn lại khoảng
thời gian cô ở bên ông và mỉm cười, coi nó đúng với bản chất của nó, một
bài học vỡ lòng thú vị về tình dục và, với cô, tình yêu. Giờ đây nó là một
vết thương nhức nhối, gây ra bởi cảm giác bị phản bội ngày một lớn dần.
Khi nỗi xấu hổ và tủi nhục đã giảm bớt đôi chút, trong lòng cô lại nhen
nhóm cảm giác ông không thực sự lưu tâm đến những cảm xúc của cô, bất
chấp tất cả “nỗi băn khoăn” của ông. Nó không làm cô bớt yêu ông hay
cuốn đi nỗi đau mà chỉ giúp cô thêm quyết tâm quên ông thật nhanh chóng.
Những việc khiến cô phân tâm như bữa trưa hôm nay thực sự rất có ích.

Cuối cùng Eleanora cũng xuất hiện với một người đàn ông có lẽ khoảng
trên dưới bốn mươi tuổi. Laura thở phào. Từ lâu cô đã thôi lo lắng về cuộc
gặp mặt này. Cô chỉ lo Eleanora sẽ không đến. Giờ bà đã ở đây, cô thấy nhẹ
nhõm hẳn.

“Laura thân mến, đây là Gerald O’Brien, một người Ireland, nhưng đừng có
thành kiến với ông ấy vì điều đó.”

Laura bật cười và cho phép người đàn ông kia bắt tay cô. “Chào cô”, ông ta
trịnh trọng nói. “Ở Anh người ta có vẻ rất thích hôn nhau khi được giới
thiệu, nhưng tôi hơi cổ hủ.” Ông ta mỉm cười vẻ hối lỗi và Laura thấy xúc
động.

Trong vài giây, cô tìm kiếm dấu vết giọng nói của Dermot trong giọng nói
của Gerald O’Brien, nhưng chẳng thấy gì. Dĩ nhiên có hàng trăm thổ âm và
biến thể của chúng ở Ireland, nhưng một phần trong cô đã hy vọng tìm
được chút gì đó liên quan đến giọng nói quan trọng nhất trong tâm trí cô.

“Tôi nghĩ tôi cũng vậy,” cô nói, bắt tay ông ta. “Ý tôi là tôi cũng hơi cổ
hủ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.