NHỮNG CON CHỮ TÌNH YÊU - Trang 46

hứa của người khác không phải là điều dễ dàng.”

“Chính xác,” Monica lẩm bẩm, và nhận được một cái cau mày từ chủ tọa.

“Vậy anh đã mời được những ai... Xin lỗi...” Rupert nhìn chủ tọa. “Chủ tọa,
tôi có được hỏi ban nhạc nào đã đồng ý đến không?”

“Ban nhạc Caped Crusaders,” Johnny nói. Một sự im lặng thay thế cho
tiếng vỗ tay, hay ít nhất là những tiếng lầm rầm tán thành, mà rõ ràng anh ta
cảm thấy đáng lẽ phải có. “Họ đã xuất hiện tại Glastonbury năm ngoái?”

“Phải,” vài người nói khi trí nhớ của họ bắt đầu phát huy tác dụng. Laura
quyết định rằng có lẽ cô là người duy nhất ở đó chưa bao giờ đến
Glastonbury. Hừm, cô và Bill Edwards.

Johnny kể ra một vài ban nhạc khác nữa và điều đó cho thấy mảng âm nhạc
của liên hoan đang bắt đầu định hình. Laura vẽ những bông hồng lên tập
giấy của cô, quyết định sẽ xin lỗi Fenella sớm nhất có thể, và nói cô không
thể điều hành mảng văn học của liên hoan, nếu việc đó đòi hỏi phải phát
biểu thông qua chủ tọa ở những cuộc họp như thế này.

“Vậy,” Bill Edwards nói khi ông ta đã ghi kín hai mặt của tờ giấy A4 và
Laura đã vẽ được gần như cả một giàn dây leo đẹp đẽ, “còn về mảng văn
học?”

Fenella hắng giọng, lo lắng nhìn tờ giấy trống trơn của mình và rồi nhìn
chủ tọa. Laura ngừng vẽ vời, lập tức cảm thấy căng thẳng như thể câu hỏi
đó hướng thẳng vào cô, cho dù cô chưa và có lẽ sẽ không phải là người
trong cuộc.

“Tôi phát biểu về vấn đề này được không?” Sarah nói, trước sự nhẹ nhõm
của Laura.

“Xin mời,” Fenella nói, cũng nhẹ nhõm thấy rõ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.