NHỮNG CUỘC CHINH PHẠT CỦA ALEXANDER ĐẠI ĐẾ - Trang 318

và khi thấy nó vướng trên đám sậy, người thủy thủ này, để tránh làm ướt
dải băng, đã buộc nó lên đầu thay vì dùng tay mang nó trở về. Hầu hết các
sử gia đều thuật lại rằng Alexander đã trao thưởng cho thủy thủ này một ta-
lăng vì lòng tận tụy của anh ta và sau đó chém đầu người này vì hành vi
mạo phạm. Tuy nhiên, Aritobulus chỉ khẳng định chi tiết Alexander trao
thưởng cho người thủy thủ, và ngài chỉ trừng phạt y bằng một trận đòn.
Ông còn nói thêm rằng người đó là một trong những thủy thủ người
Phoenicia. Một vài tác giả nói rằng đó là Seleucus, và cho rằng tình tiết này
báo trước cái chết của Alexander cũng như việc Seleucus sẽ kế thừa đế chế
rộng lớn này của ngài – và Seleucus, quả thực, đã là vị vua vĩ đại nhất trong
số những người nối nghiệp Alexander Đại đế. Tôi nghĩ không thể có hai
quan điểm về điều này: Seleucus là một người theo tư tưởng bảo hoàng, và
sau Alexander, ông là người đã thống trị lãnh thổ rộng lớn nhất.

Quay trở lại Babylon, Alexander đã thấy Peucestas trở về từ Ba Tư với

20.000 binh lính Ba Tư; lực lượng này cũng bao gồm một lượng lớn những
chiến binh người Cossaea và Tapuria vì đây là những tộc người thiện chiến
nhất trong tất cả các láng giềng của người Ba Tư. Cũng ở nơi này,
Philoxenus cùng với binh lính từ Caria, Menander từ Lydia và Menidas
cùng kỵ binh do ông ta chỉ huy

[564]

cũng đã được nhập vào lực lượng của

Alexander. Lần lượt các sứ đoàn từ Hy Lạp cũng đã tới tiếp kiến. Các sứ
thần, đầu đội vòng hoa, kính cẩn đặt vòng hoa bằng vàng lên đầu ngài, như
thể họ đang làm nghi lễ vinh danh một vị thần. Tuy nhiên, sau cùng thì
Alexander cũng sắp tới hồi kết thúc cuộc đời.

[565]

Ngài nhân cơ hội này cảm ơn các binh lính Ba Tư vì lòng trung thành và

tuân phục của họ đối với Peucestas, và chúc mừng chính Peucestas vì sự
lãnh đạo kỷ luật và thành công của ông. Sau đó, những người Ba Tư đã
được đưa vào nhiều đội quân Macedonia khác nhau, tạo thành một nhóm –
bao gồm một chỉ huy người Macedonia, hai người đồng hương của ông ta,
một người được gọi là “lương-đúp”, người còn lại là “mười-xtatơ”

[566]

(gọi

như vậy vì anh ta nhận được ít tiền hơn người “lương-đúp” nhưng vẫn
nhiều hơn lính thường), mười hai lính Ba Tư, và cuối cùng là một lính

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.