NHỮNG CUỘC PHIÊU LƯU CỦA CÁO RƠNA - Trang 161

Sơn Dương cũng nói mình không có tài ấy.

Thỏ năn nỉ:

- Các anh cho phép tôi nấp dưới hang chờ trời sáng. Lúc đi các anh nhớ gọi
tôi nhé!

Thỏ nói xong chẳng đợi ai trả lời chui tuột ngay xuống một cái hang gần
đấy.

Rơne nói:

- Chính tôi cũng không quen trèo cao, nhưng lúc nguy hiểm như thế này ta
phải cố gắng, trừ phi muốn chết không kể. Để tôi trèo cho các anh bắt
chước.

Rơne chọn một cây mọc hơi nghiêng trèo lên. Lừa và Sơn Dương cũng theo
phương pháp của Rơne trèo lên được một cành thấp hơn và trèo rất chậm.

Bọn Sói sau khi “ chôn cất” thi thể Sói xong, chúng vừa đi vừa bàn luận
nên chọn đường nào để đuổi theo bốn tên cường đạo. Lừa và Sơn Dương
nằm trên cây khó nhọc mỏi mệt nhất định đòi xuống.

Rơne bảo nhỏ:

- Các anh phải nằm im, động một tiếng là chúng ta lên thiên đường ngay
bây giờ. Chúng đã đến ngay dưới gốc cây kia kìa.

Lừa cũng biết thế, nhưng cả một cái thân hình đồ sộ của hắn không thể nằm
vắt trên một cành cây dễ dàng như Rơne được. Hắn cố sức chịu đựng
nhưng cành cây trái lại không chịu đựng hắn, và cũng không biết điều tí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.