NHỮNG CUỘC PHIÊU LƯU CỦA CÁO RƠNA - Trang 222

Sư vương ra lệnh:

- Ta cho Sói quyền chia phần nhưng khanh đừng quên vương phi nhé,
vương phi vẫn thích mọn lợn sữa xưa nay.

Sói lại nổi xung lên. Cả đến vương phi vắng mặt cũng đòi chia phần thì còn
gì là con lợn của hắn nữa! Sói hậm hực chia ra làm bốn phần. Sư vương
một phần, vương phi một phần, hắn hai phần, còn Rơne chỉ được một ít
lòng ruột vụn vặt.

Quốc vương rất không bằng lòng lối chia phần này hầm hầm giận ra mặt
nhưng không nói gì, vì chính mình đã trao quyền chia phần cho Sói rồi, lợn
của Sói săn trước, không lẽ bây giờ lại tranh phần ăn nhiều ăn ít với thủ hạ
thì còn gì uy tín nữa. Quốc vương hậm hực ăn phần mình, nhưng cảm thấy
dạ dày vẫn chưa có cảm giác gì cả bèn ăn nốt phần của vương phi.

Rơne nhấm nháp chút gan và lòng không phàn nàn tí gì. Thái độ bất mãn
của quốc vương không lọt qua mắt hắn, và hắn cười thầm sự ngu dốt của
Sói. Trong lúc ấy Sói thô lỗ tham ăn chỉ biết tức giận mồi của mình bị cướp
tay trên mất một nửa.

Ba vua tôi ăn xong lại tiếp tục đi chẳng bao lâu bỗng gặp một con Nghé tơ
lạc mẹ đang thơ thẩn một mình, Rơne không cần suy nghĩ vội chận đường
Nghé, gọi Sói giúp sức cắn chết tha đến gần quốc vương.

Quốc vương vui vẻ:

- Hôm nay xuất hành đi săn thực may mắn. Nào là lợn sữa nào là nghé tơ,
vương phi thế nào cũng có diễm phúc nếm thịt nghé tơ. Bây giờ đến lượt
Nam tước Rơne chia phần, nào, chia cho thực công bằng không chê vào
đâu được Nam tước nhé!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.