NHỮNG CUỘC PHIÊU LƯU CỦA CÁO RƠNA - Trang 43

- Tôi ở nước Anh đến. Thật rủi quá tôi vừa mới đánh mất cây vĩ cầm để
diễn tấu trong các đại hội âm nhạc và khiêu vũ. Bây giờ tôi không biết làm
sao mà sống!

Sói hỏi lại:

- Ngài biết chơi vĩ cầm thực sao? Nếu thế nhất định ngài hát hay lắm. Thật
là một nghề rất cao thượng. Xin ngài cứ tin tôi, tôi có thể giúp ngài tìm một
cây vĩ cầm khác, nhưng ngài cũng giúp tôi một việc.

- Rất vui lòng, nếu tôi có thể làm được.

- Lúc ngài đi dọc đường có trông thấy một con vật rất xấu xa bần tiện nào
không? Nó với ngài chỉ khác nhau ở chỗ nó xấu xa, ngài xinh đẹp, bộ áo
lông nó giống hệt lông lợn, còn áo lông ngài vàng lóng lánh rực rỡ, nó là
người đê tiện, còn ngài thì đáng yêu đáng kính vô cùng.

Rơne trả lời chắc chắn:

- Tôi không gặp kẻ nào như thế bao giờ.

Sói thở dài:

- Thật phúc bảy mươi đời con vật mắc toi mắc dịch ấy! Tôi cứ tưởng hôm
nay thế nào cũng túm được cho nó về chầu Diêm vương. Thôi đành để nó
sống thêm vài hôm nữa! Dù sao tôi cũng nhất định sẽ báo được thù!

Rơne gật đầu tỏ vẻ đồng ý, và hắn tìm đề tài khác để nói chuyện.

- Bác có biết vĩ cầm là gì không?

- Có, tôi đã từng trông thấy rồi. Tôi dẫn ngài đến nhà một người ở cạnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.