NHỮNG CUỘC PHIÊU LƯU CỦA JAMIL - Trang 66

Những giờ Không lo Hải quái, khi đó mọi người nghĩ rằng ít khả năng nó
tấn công họ.

“Tất cả là thế.” Vào một buổi chiều ông Kamal nói với Jamil. “Cháu có

thể ra ngoài lúc này. Hải quái đang nghỉ nhưng hãy cẩn trọng.”

“Này, hãy nhớ rằng quái vật thì nó luôn là quái vật.” Bà Laila nói thêm.

“Cháu mang theo Lucky đi cùng chứ? “

“Có ạ.”
Bà Laila nhắc nhở “Cẩn thận đấy. Nếu cháu thấy bất cứ điều gì bất

thường, hãy trốn vào một nơi nào đó.”

“Cháu sẽ làm vậy.” Jamil nói và dừng lại trước cửa. “Ông ơi, đã gần một

năm kể từ khi hải quái xuất hiện. Ông có biết nó sẽ sống bao lâu không?”

“Không ai biết cả.”
“Liệu có ai giết nó không?”
“Bằng cái gì?”
“Ví dụ như hàng ngàn viên đạn đá từ súng cao su.”
“Ông không chắc, nhưng trong cuộc sống mọi thứ đều có thể.” Ông

Kamal ngừng lại. “Có thể giết chết được quái vật nhưng người đó phải làm
chính xác mọi chuyện.”

Tại ngọn hải đăng, Jamil nói với Bashir. “Thành thật mà nói, tớ không

nghĩ chúng mình có thể giết chết được hải quái bằng hàng ngàn viên đá.”

“Tại sao cậu lại nghĩ thế?”
“Nếu hải quái lặn xuống biển lúc ta bắt đầu ném đá? Nó sẽ xì ra rất nhiều

khói mù khiến chúng ta không thể thấy được nó? Hoặc hải quái sẽ quẫy
nước lung tung ầm ĩ mà ta không thể ném đá trúng nó? Cần có một con mồi
thu hút sự chú ý của hải quái để nhắm bắn nó.”

“Ông nội bạn đã kể gì về cách giết chết hải quái chưa?”
“Ông nói rằng việc đó là có thể nhưng chúng ta phải kiên nhẫn. Mọi thứ

đều có thời điểm và khi thời điểm đến thì hải quái sẽ chết.”’

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.