NHỮNG DẢI TRẮNG TRÊN NỀN ĐEN - Trang 97

- Đi ngủ đi bé con. Ai trực nhật nhỉ. Ai chịu trách nhiệm về việc đi
ngủ?
Trực nhật không có mặt. Đứa trực nhật đã tiên liệu trước và đi vệ sinh. Đứa
trực nhật ngồi trong nhà vệ sinh, hút thuốc và chờ đợi. Thằng bé vẫn đứng,
hiên ngang. Đôi tay trên nạng, chân đứng trên mặt đất. Nó không sợ người
lớn, sau lưng nó là cô nhi viện, toàn bộ cô nhi viện. Lúc này tất cả mọi
người đều đứng về phía nó:
- Không được đuổi nó. Nó không có chân!
Cô y tá ngồi xổm xuống trước mặt thằng bé.
- Không phải chân mà là cẳng, cháu hiểu không? Của chó là cẳng,
người mới có chân.
Bỗng cô ngừng lời. Rùng mình một cái, đứng dậy, sửa lại áo choàng trắng.
Khuôn mặt bình thản, tập trung. Không hề có bóng dáng của sự do dự. Một
khuôn mặt tự tin vào lẽ phải của mình, của một người phụ nữ không còn
trẻ. Cô nhanh chóng bỏ đi rồi nhanh chóng quay lại. Mở vali dụng cụ ra.
- Giữ lấy nó.
Các thanh niên giữ lấy nó, còn cô cạo những cục lông bẩn thỉu bên hông
nó, đổ i-ốt lên những vết thương há hoác. Con chó giẫy lên. Các thanh niên
giữ chặt nó hơn còn cô y tá bình tĩnh và khéo léo thực hiện công việc của
mình. Cô dùng mũi dao nhọn cắt cái chân còn lủng lẳng trên lớp da. Băng
bó lại.
- Đốt đám lông đi. Ngày mai sẽ gọi bác sĩ thú y và chích ngừa những
mũi chích cần thiết. Cẳng nó sẽ phải thay băng hàng ngày, cô sẽ đưa băng.
Nếu cô phát hiện có chuyện gì không ổn thì con chó sẽ không được ở đây.
Tất cả đã hiểu chưa?
Cô thu dọn dụng cụ và đi về phòng y tế. Cô nhìn cô giáo phụ trách trẻ một
cách nghiêm khắc.
- Tất cả đi rửa tay ngay lập tức và đi ngủ. Đi ngủ thôi.
Ngủ thì ngủ. Tất cả giải tán. Chỉ có cậu bé Zigan vẫn ngồi bên con chó. Nó
vuốt ve đầu con chó và không muốn rời. Con chó uể oải nhấc đuôi, bình
thản nhìn những lát giò trước mặt. Cô giáo bước ra sân. Ngồi xuống chiếc
ghế bên cạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.