NHỮNG ĐIỀU CHÚNG TA LÀM VÌ YÊU - Trang 215

Lauren quay ra nhìn Angie. “Sự thực là... mọi chuyện ở nhà rất tồi tệ. Mẹ

cháu lại phải lòng một người đàn ông vô tích sự nữa – ngạc nhiên chưa – và
mẹ chẳng đi làm gì cả. Rồi cháu với mẹ cãi nhau về mọi chuyện.”

“Mẹ và cô ngày xưa cũng thế khi cô bằng tuổi cháu. Cô chắc là…“
“Tin cháu đi cô. Không giống nhau đâu ạ. Mẹ cháu không giống mẹ cô

đâu.”

Lauren cảm thấy nỗi cô đơn lại dâng lên trong cổ họng. Cô gái ngoảnh

nhìn đi chỗ khác trước khi Angie nhìn thấy mắt cô. “Cô biết cháu với mẹ
sống như thế nào mà.”

Angie tiến lại gần hơn. “Cháu nói là mẹ cháu còn trẻ, phải không? Ba tư

tuổi? Nghĩa là mẹ cháu hãy còn là trẻ con khi sinh cháu. Đó hẳn là một
chặng đường đầy khó khăn. Cô chắc rằng mẹ cháu đã làm tốt hết mức có
thể rồi.” Cô chạm vào vai Lauren. “Đôi khi cũng nên tha thứ cho người
mình yêu thương, cháu ạ, dù ta thực sự tức giận đến phát điên. Chỉ có cách
đó thôi.”

“Vâng ạ,” Lauren nói một cách vô định.
“Cám ơn cháu đã thành thực với cô,” Angie nói. “Nói về các vấn đề

trong gia đình đâu có dễ dàng.”

Và thế đấy – Cảm giác càng tồi tệ hơn khi ta đã nghĩ rằng ta đã chạm tới

đáy rồi. Lauren nhìn ra ngoài đêm tối, không thể nhìn thẳng vào Angie. Cô
gái cố gắng nghĩ ra điều gì để nói nhưng chẳng nghĩ được gì ngoài một câu
nói nhẹ, đứt quãng. “Cám ơn cô. Nói chuyện cũng có ích lắm.”

Angie quàng một tay quanh cô gái, khẽ xiết. “Bạn bè là như thế mà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.