NHỮNG GIA ĐÌNH CỰ TỘC - Trang 234

Đã có lúc Noel nghĩ: “Ôi nếu Fancois giống như anh này”. Simon nói lại

ông nghe dư luận dân thành phố, khơi dậy sức bật trong con người đã mệt
mỏi này. Sự có mặt của Simon làm ông trẻ lại. Chính Simon đã nói lại cho
ông nghe trước tiên vụ “song sinh da trắng”. Mỗi khi có ai nói chuyện gì về
Maublanc trước mặt ông, đôi mắt màu đen của ông liền dẹt hẳn lại. Trong
một tập hồ sơ bằng bìa bristol màu xanh mà ông cất riêng – một trong
những tập hồ sơ cũ của François – thỉnh thoảng ông nhét vào một mẩu ghi
chép những gì nghe được về kẻ thù của ông.

Vẫn là Simon nói lại ông nghe câu chuyện bad triệu phrăng.

- Con bé ấy kể cũng ghê thật đấy, Noel nói. Mà cậu nói là có biết con bé

ấy?

- Vâng, chỉ có một lần, vào buổi tối cái đêm ông Lartois được tiếp đón ở

Viện Hàn Lâm. Đúng vào lúc cô ta yêu cầu Maublanc kí vào lời hứa.
Nhưng có gặp lại chưa chắc tôi đã nhớ cô ta. Chỉ nhớ là cô có bộ tóc màu
hung.

- Đúng rồi, có lần Lartois nói loáng thoáng với tôi về chuyện này, lúc ấy

tôi đang gặp chuyện quá đau lòng… Dual, cậu nói, Dual hả… và cô ta đã
buộc hắn ký… Tôi hiểu rồi. Tôi hiểu tại sao anh em Leroy có cho tôi biết là
họ không chịu trách nhiệm về những việc làm của Maublanc. Là vì hai đứa
bé sinh đôi bấy giờ là một sự đe dọa đối với gia tài nhà ấy, và nếu
Maublanc mà lại muốn…

Bỗng ông ta tì hai tay vào đai ghế, nhỏm người lên kêu to:

- Tôi tóm được hắn rồi. Có thể là tóm được rồi. Điều tôi đang nghĩ, nếu

thực hiện được thì đi đời thằng Maublanc. Tôi bóp cổ nó, tôi nghiền nát nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.