NHỮNG GIA ĐÌNH CỰ TỘC - Trang 232

- Ồ, đừng đọc nhanh thế, con. Nhanh quá. Cha chẳng bao giờ đọc Kinh

Tin Kinh nhanh được như con.

Trong đầu Jacqueline, những câu kinh học từ ngày bé, đọc đi đọc lại

nhiều lần tự nhiên tuôn ra, trước cả con bé:

“Tôi tin có một phép rửa để tha thứ

“Tôi trông đợi kẻ chết sống lại

“Và sự sống đời sau…”

- Tôi trông đợi kẻ chết sống lại. Con bé ngân nga đọc.

- Tôi trông đợi kẻ chết sống lại. Cha nghiêm trang đọc lại, giang hai tay

về phía trước. Cha tiếp: “Vào ngày ấy, mọi sinh linh sẽ trình diện trước sự
phán xét của chính họ, sự phán xét của mọi linh hồn hòa tan trong chúa…”

Jacqueline không thể lặp lại lời cha Boudret. Nhưng ngôn từ nào có giá

trị gì. Nàng hiểu ý cha không cần qua ngôn từ, nàng hiểu trong sự hòa tan
giữa tư tưởng với tư tưởng, lời nói chẳng qua chỉ là chất tro của ngọn lửa.
Tư tưởng Jacqueline bùng cháy như ngày xưa, đôi khi, nàng gần François
thời kỳ mới yêu nhau; ngọn lửa soi sáng tất cả, cuộc đời này và phía bên
kia. François đang có mặt ở đó, cũng ngang với Marie Ange ở đây; và một
sự hiện diện nữa ở đằng sau vị cha đạo, bởi lẽ chỉ là người môi giới.

Jacqueline nghe cha nói:

- Giỏi lắm, mẹ nhỏ ạ, bây giờ mẹ nhỏ có thể đi chơi được rồi!

Khi con bé đã ra ngoài, nàng nói đơn giản:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.