NHỮNG GIA ĐÌNH CỰ TỘC - Trang 230

- Nếu như một mối tình riêng không thể bị coi là phi lý thì chẳng có gì là

phi lý, trên thể gian này đâu thưa phu nhân.

Cha tới mở cửa sổ. Buổi chiều trước xuân đang buông xuống khu vườn,

trên bờ giậu hoàng dương, trên những luống hoa vừa gieo hạt. Không khí
dịu dàng. Đi trước bóng đêm, đèn bật sáng qua các khung cửa sổ và tiếng rì
rầm xa xôi từ thành phố vọng tới. Cha nhẹ nhàng đẩy Jacqueline tới trước
cửa sổ.

- Tất cả cái đó có phải là phi lý, tản mạn không? Về phần tôi, thưa phu

nhân, mặc dù những nỗi đau của anh em đồng loại tôi còn nhiều lắm,
nhưng tôi vẫn mến yêu cuộc sống mà Chúa đã tạo dựng. Chỉ có cái chết là
phi lý và chính là để giúp con cúi người vượt qua cái đó, mà Chúa cho ta
đức tin.

Cha thấy Jacqueline rung mình, đôi mắt chìm đắm trong chiêm ngưỡng.

Nàng đang tìm cách hòa giải cuộc đời với nỗi đau riêng. Cha Boudret từ từ
khép cánh cửa sổ, bước trở lại giữa căn buồng và nói.

- Ở bên trên lý trí còn có Mặc khải. Không chỉ chúng ta nói vậy, người

Ấn Độ cổ đã biết điều đó. Chúng ta nói thêm: Đức tin là công cụ mầu
nhiệm mà Chúa Lòng lành đặt trong tay sinh linh, con cái người để cho họ
vượt qua tầm nhìn, qua luân lý, qua nỗi sầu muộn của họ. Mọi giáo lý lớn
đều giống nhau. Tạo vật nào có đức tin, tạo vật đó hoàn hảo. Chúng sinh
chỉ hoàn thiện được mình khi có đức tin.

Jacqueline nhìn cha Boudret.

- Chắc là cha có lý… Chắc cha có lý.

Vừa lúc đó cửa mở, một giọng nói trong trẻo thốt lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.