NHỮNG KẺ BẤT KHUẤT - Trang 200


Hơi mỉm cười Tân Uyên cầm lấy miếng mứt gừng đoạn leo ra khỏi hầm.
Vừa hít thuốc vừa nhai mứt mừng người đại đội trưởng vừa ngắm cảnh.
Bốn bề là rừng. Là núi. Xa xa về hướng nam là núi Chư Pai cao hơn 600
mét. Phía bắc đỉnh Chư Mư sừng sững đầy mây mù. Ba ngọn Chư Nang,
Chư Tô và Chư Khơn trông xa như hình cây cung. Từ các cao điểm đó
pháo của địch rót vào vị trí của đại đội mỗi ngày. Riết rồi người lính không
thèm tránh khi nghe tiếng départ vọng lại. Họ chỉ nhảy xuống hố khi nào
nghe tiếng xè xè thật gần. Ngồi trên cục đá lớn Tân Uyên nhìn về hướng
nam. Biên Hòa. Khuôn mặt của cô nữ sinh tên Hạnh hiện ra. Má lúm đồng
tiền. Chiếc răng khểnh. Đôi mắt đen láy. Nụ cười dễ thương. Tuy không
giống như đám cưới trong Màu Tím Hoa Sim của thi sĩ Hữu Loan nhưng
đám cưới của anh với Hạnh cũng nghèo và cũng vội vàng. Hai vợ chồng
mới cưới chỉ gần nhau một tuần lễ rồi cường độ chiến tranh đẩy anh càng
xa nhà nhiều hơn. Năm tuần lễ trước đây từ Châu Đốc theo liên đoàn trở lại
Sài Gòn anh được phép về thăm nhà. Hạnh sắp sanh đứa con đầu lòng. Vừa
hết phép liên đoàn được lệnh tăng phái cho Lực Lượng Đặc Nhiệm 2 đóng
ở Nha Trang. Từ đó liên đoàn lại khăn gói ra Ninh Hòa thay lữ đoàn 1 Dù
giữ đường 21.

- Trung úy... Anh Thư muốn nói chuyện với trung úy...

Anh Thư là danh hiệu truyền tin của Ánh, tiểu đoàn trưởng. Không biết
Ánh nói gì chỉ nghe Tân Uyên trả lời.

- Tôi nghe Anh Thư 5/5...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.