NHỮNG KẺ BẤT KHUẤT - Trang 202

- Tôi bảo họ hoài mà họ nói họ gồng hết nổi rồi trung úy. Bây giờ chỉ còn
nước nín thở qua sông thôi...

Tân Uyên và ba ông trung đội trưởng không ai cười khi nghe câu nói rất
thực của ông thượng sĩ già tuổi đời lẫn tuổi lính.

- Tôi cũng biết điều đó... Tuy nhiên...

Tân Uyên ngừng lại vì có lẽ cũng không biết nói gì thêm.

- Thôi bốn ông cứ về dặn lính làm được cái gì hay cái đó...

Bốn trung đội trưởng im lặng ra khỏi hầm. Họ giống như con cọp kiệt sức
vì đói khát và đang bị bao vây bởi đàn cáo hung dữ.


Ba ngày tết qua đi trong bình yên. Mùng 5. Nắng trưa chói chang dọi xuống
con đường tráng nhựa lồi lõm vì pháo của địch. Như những con chuột từ
lâu sống chui rúc trong hầm hố người lính của đại đội 2 hân hoan đón ánh
nắng mặt trời. Nó tượng trưng cho sự ấm áp và nhất là sự bình yên của một
ngày. Có người cởi bộ trây di cả tuần hay mười ngày chưa giặt ra phơi trên
tảng đá. Có người cởi đôi vớ cả tháng chưa giặt đem phơi trên cành cây với
hy vọng gió và ánh nắng sẽ làm tan đi cái mùi thum thủm. Đầu đàng kia ba
bốn người tụ nhau để binh xập xám. Bộ bài dơ dáy, cũ mèm và nhầu nát
nhưng được họ cưng chiều tới độ gói hai lớp giấy ny lông để khỏi bị thấm
nước. Hạ sĩ nhất Tấn, tiểu đội trưởng cười nói khi thấy Tân Uyên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.