NHỮNG KẺ BẤT KHUẤT - Trang 204

Tấn thò lõ cặp mắt nhìn Em.

- Nước đá... Mày điên à... Bộ mày thèm nước đá sao mà hỏi kỳ cục vậy?

Em gật đầu.

- Ừ... Tự nhiên tao thèm cục nước đá...


Tân Uyên cười lắc đầu bước đi. Sống trong rừng rú núi non lâu quá người
lính thường hay có những ước mơ vụn vặt. Sống xa tiện nghi của thành thị
lâu quá người lính tự nhiên thèm muốn những cái thật kỳ cục và buồn cười.
Có người thèm lon sữa hộp. Có người thèm cục nước đá. Có người thèm
cục kẹo. Có người thèm miếng chanh. Có người thèm miếng bánh. Có
người ước được về nhà ở Sài Gòn ngủ cho đã bởi vì nhà tượng trưng cho sự
bình yên, không lo âu và sợ hãi. Chiều từ từ xuống. Nắng dọi lên tảng đá
xanh thành màu vàng óng ánh. Lính bắt đầu nấu cơm xong ăn thật nhanh.
Đi lính nhất là lính tác chiến thời có nhiều cái nhanh lắm. Nấu cơm nhanh.
Không ai nấu cơm nhanh bằng lính. Chỉ cần năm mười phút họ đã nấu
xong nồi cơm. Ăn nhanh. Chỉ cần năm ba phút họ đã ăn xong bữa cơm.
Chết nhanh. Không ai bị chết nhanh hơn lính. Đang ngồi cười đùa nói
chuyện rồi bùm một cái là đi đong.


Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.