NHỮNG KẺ BẤT KHUẤT - Trang 340

Ngọc Thụy thở dài im lặng. Nàng biết đời sống càng ngày càng trở nên
mắc mỏ. Giá sinh hoạt leo thang mỗi ngày. Cách đây chừng ba tháng hai vợ
chồng còn đủ tiêu xài thời bây giờ phải cần kiệm, tiết giảm nhiều thứ mới
đủ tiền sống qua ngày. Mai mốt đây nàng lại có thêm đứa con thời chi phí
lại nhiều nữa.

- Cậu Viên còn nói thêm cho anh biết là bộ tổng tham mưu sẽ cho em mang
quân hàm trung tá, dưới quyền em có chừng bảy tám chục nhân viên vừa
quân sự lẫn dân sự...

Ngọc Thụy nói trong tiếng cười.

- Em sẽ yêu cầu cậu Viên cho em mang chức đại tá để em đì anh chơi. Từ
nào tới giờ em toàn bị anh đì không hà...

- Trời đất... Em đì anh sát ván... Em quay anh như dế mà em bảo anh đì em.
Ban ngày anh bửa củi, nấu cơm, rửa chén, giặt quần áo, tối trước khi đi ngủ
anh còn phải đấm lưng, bóp tay bóp chân cho em...

Ngọc Thụy cười sặc sụa.

- Đó là anh năn nỉ em để cho anh làm chứ bộ. Anh nói anh thương em bầu
bì nên anh giành làm...

Đình Anh cười ha hả.

- Được rồi em không có đì anh. Mà bây giờ em nhận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.