NHỮNG KẺ ĐIÊN RỒ PHẢI CHẾT - Trang 393

tìm điều gì đó để làm vui lòng tôi.
- Anh muốn em nói gì nào? - Nàng hỏi nhìn thẳng vào mặt tôi.
- Cho anh biết sự thật, và chỉ sự thật mà thôi, - tôi nói.
- Được vậy đúng là như thế, - nàng nói. - Nhưng em được trắng án. Quan
toà bác bỏ vụ kiện.
Tôi cảm thấy nhẹ nhõm hẳn:
- Vậy là em không làm chuyện đó.
- Làm cái gì? - nàng hỏi.
- Em biết rồi mà, - tôi nói.
Nàng lại cười chúm chím nhưng điểm chút tự trào phiền muộn:
- Anh muốn nói em có làm tình với cậu bé mười bốn tuổi ấy không chứ gì?
Vâng, có đấy.
Nàng chờ tôi bỏ ra khỏi phòng. Tôi vẫn bất động. Khuôn mặt nàng có vẻ
giễu cợt rõ nét hơn:
- Cậu ta rất sành so với tuổi, - nàng nói.
Điều đó đánh động tính hiếu kỳ của tôi bởi sự táo bạo của thách thức.
- Thế thì lại khác hẳn rồi, - tôi nói khô khan.
Và nhìn nàng chằm chằm và phá ra cười một cách thích thú. Chúng tôi giận
nhau. Janelle giận vì tôi dám phán xét nàng. Tôi sắp bỏ đi thì nàng nói:
- Một câu chuyện hay đấy, anh sẽ thích nó.
Và nàng thấy tôi cắn câu. Tôi vẫn luôn thích nghe kể chuyện gần như
ngang với thích làm tình. Nhiều đêm, tôi nghe nàng kể hàng giờ liền, mê
mẩn với chuyện đời nàng, và cố đoán những gì nàng lướt qua hay "biên
tập" cho phù hợp với đôi tai đàn ông quá mẫn cảm và dễ bị dị ứng của tôi
giống như nàng "biên tập" một câu chuyện kinh dị cho vừa "liều lượng" với
trẻ thơ.
Tính hau háu thèm nghe chuyện của tôi là nét đặc trưng mà nàng yêu thích
nhất trong nhân cách của tôi, có lần nàng đã bảo tôi như vậy. Cả việc tôi từ
chối phê phán. Nàng có thể luôn luôn thấy tôi xoay câu chuyện trong đầu
để xem tôi sẽ kể lại như thế nào hay sẽ sử dụng nó như thế nào. Và tôi chưa
bao giờ thật sự kết tội nàng về bất kỳ điều gì nàng đã làm. Như bây giờ đây
nàng biết là tôi không phê phán gì khi nàng tự thú trước bình minh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.