NHỮNG KẺ ĐIÊN RỒ PHẢI CHẾT - Trang 392

Mario Puzo

Những kẻ điên rồ phải chết

Dịch giả: Phan Quang Định

Chương 31

Giờ đây tôi đã đến điểm mà những người yêu nhau vẫn đi đến. Họ hạnh
phúc đến nỗi không thể tin rằng họ xứng đáng với hạnh phúc đó. Và thế là
họ bắt đầu nghĩ rằng có lẽ tất cả chỉ là giả tạo. Còn đối với tôi lòng ghen
tuông và nghi ngờ ám ảnh tôi cả ở những lúc đạt đến cực khoái khi làm
tình. Tôi hay nghi ngờ nàng nói dối tôi. Và giờ đây, chờ đợi nàng sẽ nói
dối, tôi bảo nàng:
- Trưa nay trong lúc đùng bữa chung, Doran nói với anh rằng em từng có
một bồ nhí mới mười bốn tuổi khi em còn là một người đẹp phương Nam.
Janelle hơi ngước đầu lên và cười thật dịu dàng, quyết rũ khiến tôi quên
ngay tôi đã ghét nàng:
- Đúng thế. Chuyện xưa lắm rồi.
Và nàng cúi đầu. Mặt nàng điểm tia nhìn lơ đãng thoát chút tinh nghịch khi
nàng nhớ lại chuyện tình đó. Tôi biết nàng vẫn hoài niệm những cuộc tình
đã qua với biết bao trìu mến, ngay cả khi chúng kết thúc thật tệ hại. Nàng
ngước nhìn lên trở lại.
- Chuyện ấy có làm buồn lòng anh không? - nàng hỏi.
- Không, - tôi nói. Nhưng nàng biết là có.
- Em rất tiếc, - nàng nói. Nhìn tôi một lát, rồi quay đầu đi, dùng cả hai bàn
tay vuốt ve lưng tôi - Không có gì xấu xa tội lỗi đâu.
Tôi không nói gì chỉ cố lảng ra xa bởi vì sự tiếp xúc được nhớ lại làm tôi
tha thứ cho nàng mọi chuyện.
Lại chờ đợi nàng nói dối, tôi nói:
- Doran bảo anh rằng vì chuyện thằng bé mười bốn tuổi đó mà em phải ra
toà với tội danh làm bại hoại tinh thần trẻ vị thành niên.
Với tất cả lòng mình, tôi mong nàng nói dối. Tôi cóc cần nó đúng hay
không. Như tôi sẽ không phỉ báng hay trách móc nếu nàng từng là kẻ
nghiện rượu hay lừa đảo hay giết người. Tôi muốn yêu nàng, đấy là tất cả.
Nàng đang quan sát tôi với tia nhìn lặng lẽ, chiêm nghiệm như thể nàng cố

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.