NHỮNG KẺ ĐIÊN RỒ PHẢI CHẾT - Trang 486

- Anh chỉ đem chuyện đó ra để hù doạ em phải không. Em biết anh khi anh
nói nghe có vẻ tự tin và đầy tính chuyên nghiệp như vậy, anh chỉ giỏi bịa
chuyện thôi
- Không đâu. Anh nói thật đấy mà. Đàn ông sẽ để thoát ra một biểu hiện rõ
ràng trong vòng một đến mười ngày, nhưng đàn bà thường khi không biết
cả là họ đang bị bệnh lậu hay giang mai. Từ năm mươi đến tám mươi phần
trăm phụ nữ không có triệu chứng gì hàng tuần hoặc hàng tháng hoặc họ
chỉ rỉ ra thứ nước màu xanh hay màu vàng đục. Và họ sẽ có mùi nấm từ các
bộ phận sinh dục.
Janelle đổ vật ra trên giường, cười lớn và đưa đôi chân trần lên trên không:
- Bây giờ em biết là anh toàn nói nhảm.
- Không thật đấy. Không đùa đâu. Nhưng em thì tốt thôi. Anh có thể ngửi
được mùi em, từ ở đấy.
Tôi hy vọng câu đùa sẽ che dấu sự ma mãnh của tôi.
- Em biết rằng cách duy nhất để em biết em có bệnh hay không là nhờ đối
tác bảo cho em thấy.
Janelle ngồi thẳng người lên, nói nghiêm túc:
- Cám ơn nhiều. Có phải anh đang chuẩn bị tư thế nói với tôi là anh đang
mắc bệnh nên, do đó, tôi cũng phải mắc bệnh?
- Không. - tôi nói. - Anh thẳng thắn nhưng nếu anh mắc bệnh, anh biết hoặc
từ em hoặc từ vợ anh.
Janelle nhìn tôi kiểu châm chọc:
- Và vợ anh thì đứng trên mọi nghi ngờ, phải không?
- Đúng thế, - tôi nói.
- Tốt. Xin thông báo cho anh hay rằng, hàng tháng tôi vẫn đến bác sĩ phụ
khoa và khám toàn bộ.
- Toàn chuyện nhảm, - tôi nói. - Cách duy nhất để có thể biết được là nuôi
cấy vi khuẩn vào kháng sinh đồ. Mà đa số bác sĩ phụ khoa đâu làm chuyện
đó. Họ chỉ lấy ít nước nhờn ở cổ tử cung để lên một tấm kính mỏng. Việc
kiểm nghiệm đó rất sơ sài, qua loa, chẳng có tính tích cực và chẳng xác
định được gì cả.
Tiếp đó tôi giải thích khá kỹ cho nàng về triệu chứng diễn tiến của các bệnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.