NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 281

Harolds Robbins

Những kẻ phiêu lưu

Người dịch: Lê Văn Viện

Chương 3 & 4

Nắng tháng Ba nhẩy nhót trên tuyết, long lanh đến chói mắt. Nắng xuyên
qua cửa sổ vào phòng, nơi họ đang ngồi ăn sáng.
"Em nghĩ là anh phải cưới em thôi".
Sergei cầm ly nước cam lên. "Để làm gì?"
"Vẫn là lý do thông thường thôi. Em có mang". Anh lặng thinh. "Anh
không bao giờ nghĩ đến điều đó, đúng không?"
"Anh có nghĩ về điều đó, nhưng anh cứ tưởng em đã để ý đến mọi việc rồi".
Cô mỉm cười. "Làm gì có thì giờ? Anh bực mình à?" Anh lắc đầu. "Thế thì
anh nghĩ gì?"
"Anh biết một ông bác sĩ. Ông ấy rất giỏi".
Sue Ann không nói gì. Một lát sau, anh thấy nước mắt cô lưng tròng. Giọng
cô bằng phẳng và tẻ nhạt. "OK, nếu anh muốn thế".
"Không" anh trả lời cục cằn. "đấy không phải là điều anh muốn. Nhưng chả
lẽ không thấy là người ta sẽ làm gì em à?"
"Em không cần. Em không phải là đứa con gái đầu tiên vác một cái bầu đến
trước bàn thờ".
"Đấy không phải là điều anh muốn nói. Này nhé, em vui vẻ với một hoàng
tử hươu, thì OK. Nhưng lấy anh ta thì lại là chuyện khác. Người ta sẽ biến
em thành một trò cười!"
"Ông nội em để lại cho em năm mươi triệu đô la, và em sẽ sở hữu tất cả khi
em hai mươi lăm, hoặc lấy chồng. Với số tiền ấy thì chúng ta có thể ỉa phẹt
vào tất cả bọn họ".
"Đấy chính là điều anh muốn nói. Điều đó còn tệ hơn".
Bỗng cô nổi cáu. "Thế thì anh là thứ đĩ đực gì mới được chứ? tiền của em
không bằng tiền của những người khác à? Cái lão già ở Monte Carlo ấy,
chẳng biết tên lão là gì, rồi con mụ cứ gửi séc từ Paris nữa?"
Anh chằm chằm nhìn cô "Em biết?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.