NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 279

"Anh là một con lợn!"
Anh không trả lời, lấy miếng bánh mì nữa.
"Em tưởng anh là dân đại lục Âu châu thì phải lịch lãm chứ".
"Nếu em muốn được đối xử như một tiểu thư khuê các thì hãy mặc quần áo
vào đã" anh đốp lại.

Cô trân trối nhìn anh rồi đi vào phòng tắm. Khi quay lại, cô mang theo hai
chiếc áo choàng trắng bằng vải bông xù, ném cho anh một, trong khi chui
vào cái kia, rồi rơi mình xuống chiếc ghế trước mặt anh. Chiếc áo choàng
của anh vẫn nằm nguyên đó, chỗ cô vứt, ở ngang đùi anh.
"Em nhìn cái gì thế?"

"Chẳng cái gì cả". Cô ngập ngừng, rồi hỏi "Giờ chỉ còn hai ta, em hỏi thực,
anh định chứng tỏ cái gì thế?"
Anh chợt nhận ra cô thông minh hơn anh tưởng. "Em nói thế nghĩa là sao?"

"OK, Dax là bạn anh. Nhưng anh ấy không phải là người đàn ông duy nhất
em đã chung chăn gối". Anh không trả lời. "Anh định chứng tỏ với em là
anh hơn Dax phải không?"

Anh cười. "Không, vừa rồi em nói đúng đấy, anh là một con lợn. Anh chỉ
nghĩ là phang cả ba bọn em cho vui".
Cô lắc đầu. "Em nghe không vào. Anh đâu ngu đến mức ấy".
"OK" anh nói, chợt phát bẳn. "Thì anh có chứng tỏ là anh khá hơn đấy".
"Anh không cần phải cáu. Anh biết là mình hơn mà". Cô cười. "Anh là
người đàn ông khủng khiếp nhất mà em gặp".
Bỗng anh thấy thư giãn hẳn.

"Em chưa bao giờ thấy ai như anh. Em ra suốt đêm. Kể cả lúc anh đang làm
họ. Cứ mỗi lần họ ra là em ra. Nhưng rồi em sẽ phát điên lên mất. Em
muốn anh là của em mà thôi. Anh biết thế mà, đúng không?"
"Đúng". Cô nhìn anh. "Anh sẽ làm thế nào đây?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.