NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 277

Khi ngồi lại bàn, anh kín đáo dịch chiếc ghế để đùi họ có thể chạm nhau.
Sau đó, anh thấy tay cô dưới bàn, đặt lên vùng cứng ngắc của anh, trong
khi anh tiếp tục câu chuyện một cách nhẹ nhàng, như thể không có gì xảy
ra.

Sau món ăn chính, ban nhạc lại chơi bản tango nữa. Anh nhìn cô. "Vũ điệu
của chúng ta?"

Cô gật đầu, toan đứng dậy. Chợt cô ngồi lại ghế. "Khỉ thật!" cô nói.
"Chuyện gì vậy?"
Cô liếc hai người bạn gái, rồi nhìn anh. "Em biết, lẽ ra phải mặc đồ lót. Em
ướt hết, thấm cả ra ngoài. Mọi người sẽ thấy".
"Chúng mình làm sao bây giờ?" Maggie hỏi.
"Chúng mình cứ ngồi đây cho đến khi họ đóng cửa" Joan nói.
"Thôi đi, nhà hàng chỉ đóng cửa vào hai giờ sáng".
Sergei mỉm cười. "Anh thu xếp được. Sẽ không ai biết hết".
"Thật à?"
"Đúng". Anh nhô người về phía cô. Như vô tình, tay anh gạt đổ ly
champagne xuống đùi cô.

"Ô, tôi thàn thực xin lỗi!" anh kêu lên, đủ to để các bàn xung quanh nghe
thấy. Anh lấy khăn tay thấm cho cô. "Một ngàn lần xin lỗi vì sự vụng về
của tôi!"

Sue Ann mỉm cười khi những người hầu bàn rối rít lo lắng. Cô đứng lên,
hai cô bạn và người hầu bàn chung quanh cô. "Xin mời cô lên lầu dùng cà
phê và tráng miệng chứ ạ?"
"Tất nhiên".
Anh chờ cho đến khi họ rời phòng, lại ngồi xuống và kêu tính tiền rồi ký
vào hóa đơn một cách bay bướm. Khi đi ngang hành lang đến thang máy,
Kurt bước theo anh. "Ổn chứ?"
"Đừng lo, ả này sẽ trả tiền mà".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.