NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 275

"Thưa, ngài bằng lòng với bàn ăn không?" Émile kính cẩn hỏi.
Sergei săm soi nhìn. "Hoàn hảo. Émile, đôi lúc tôi không hiểu tại sao bà
không ở Ritz tại Paris. Bà phải ở nơi nào mà tài năng của bà được thật sự
trọng thị".
Émile cúi người. "Thưa ngài, ngài quá tốt bụng. Khai vị như thường lệ chứ
ạ?"

Sergei gật đầu và Émile quay đi. Anh đã nhận ra những cặp mắt tò mò khi
anh đi qua phòng ăn. Anh biết về hình ảnh mà mình đã tạo ra. Bộ đồ tối
làm cho anh như cao hơn, ngực áo trắng lốp tương phản một cách hài hoà
với bộ mặt rám nắng mùa đông. Anh nhã nhặn gật đầu với những người
anh biết và cầm ly rượu mà người hầu bàn đã kín đáo đặt xuống, từ tốn
nhấm nháp. Khách của anh có thể đến bất cứ lúc nào.
Anh lếic lên khi ba cô gái bước vào. Lạy Chúa, anh nghĩ khi đứng lên, cô ả
chẳng mặc gì bên trong bộ đồ kia!

Sue Ann khá nặng nề nhưng đủ cao để lấy lại hài hoà. Cô đi thẳng người,
da thịt và chiếc áo lụa cùng vận động như một thể lỏng, cặp vú cô làm căng
ngực áo lụa mỏng manh. Cô dừng trước anh và đưa tay ra. "Dax vẫn
thường nói về anh".

Sergei cười. Anh đưa tay cô lên môi. Hai cô gái kia cứ khúc khích. Có điều
an ủi là ít nhất cô của anh không khúc khích cười. Dù sao thì cũng có chút
hy vọng.

"Chúng em phải gọi anh như thế nào nhỉ?" Sue Ann hỏi khi mọi người đã
ngồi vào bàn. "Thật là ngượng nghịu nếu như chúng em cứ thưa ngài với
anh suốt đêm".
"Tại sao không gọi tôi là Sergei? Vì dù sao thì, các cô biết đấy, tôi có phải
là hoàng tử thực sự đâu? Cha tôi chỉ là một bá tước".
"Các cô thích các môn thể thao mùa đông chứ?" Anh hỏi.
"Ồ vâng", hai cô gái kia nói gần như đồng thời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.