NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 418

Cả ba liếc họ, lặng thinh.
"Tôi nghĩ là chúng tôi có thể lấy ngựa đi chứ?" Dax hỏi.
Lần này thì cả ba nhìn Dax. Họ xem xét chiếc sơmi cũ và chiếc Levi s bạc
thếch trước khi một người trả lời, thoáng chút khinh suất trong giọng. "Ông
Horgan hổng cho dân Mẽo gốc Mẽ cỡi ngự củ ổng đâu".
Mèo Bự liếc nhanh sang. Mặt Dax không chút biểu cảm, chỉ có đôi mắt anh
chợt sẫm lại giận dữ. "Cả con này nữa à?"

Ba người nhìn nhau, rồi xuất hiện nét cười ngạo trên mặt họ. Người vừa trả
lời quay về phía Dax. "Lếu nắp được yiêng cho ló tì mày ta hồ cỡi".
"Cảm ơn" Dax nhã nhặn. Anh nhẩy qua hàng rào.

Mèo Bự toan chui qua, nhưng vô ích. Anh quá bự. Cả ba nhe răng cười.
Bực mình, anh đặt một chân lênsong dưới cùng rồi trèo qua. Cây gỗ gẫy
dưới trọng lượng của anh.

Anh nhìn cây gỗ gẫy, tai nghe những tiếng cười phá lên. Khi anh ngẩng lên,
một nụ cười vui vẻ trở lại trên môi. "Có lẽ mình nên đi qua cổng".
Anh mở cổng, vào trong quầy ngựa. "Hàng rào của các cậu không làm cho
người lớn, mà chỉ cho trẻ con thôi phải không?"

"Hông pải ngời nớn như mày, Mễ ạ" gã trẻ nhất bọn nói.
"Tôi không phải người Mexico" Mèo Bự nói, giọng đầy tự hào. "Tôi là
Corteguay".
"Cũng rứa à", tay giữ yên nói "toàn các lước nai căng cả".
Mèo Bự quay nhìn họ, cặp mắt anh bắt đầu loé lên thật nguy hiểm từ phía
trong lớp mỡ dầy cộm. Giọng Dax dừnganh lại. "Tóm cái yên, Mèo Bự".

Lặng lẽ, Mèo Bự cầm chiếc yên trong khi Dax đi vòng lên đầu con ngựa.
Người đàn ông đưa yên cho anh nhặt chiếc thòng lọng lên, quay một cách
lười nhác trong tay. Dax tóm chiếc dây thừng buộc trên đầu con ngựa, nói
với cả bọn. "Trở lại hàng rào đi" anh vui vẻ nói "các anh làm nó bối rối".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.