NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 421

trong đau đớn hãi hùng.
"Ở nước chúng tôi các ông ạ" Mèo Bự nói, giọng đầy thoả mãn "đến trẻ
con cũng biết tự chăm sóc tốt hơn nhiều. Các ông không sống nổi một ngày
trong rừng đâu".
Dax quay lại con ngựa cái, nó vẫn đang đứng đấy, thở dốc, bốn vó thì run
bắn. Anh vỗ về nó. "Lấy ít nước cho ngựa đi, Mèo Bự". Dax lặng lẽ nói.
"Nó khát lắm đấy".

Mèo Bự quay đi. Khuôn mặt tròn vành vạnh của anh không thay đổi khi
thấy Horgan và những người khác vội vã vào bãi ngựa. "Chào các ông" anh
nhã nhặn nói.
Marcel bước vào, ôm theo cả đống giấy tờ. "Hy vọng là tôi không làm các
vị phải chờ lâu, thưa các vị?"
"Không đâu, ông Campion" Horgan nói. "Nếu ông đã sẵn sàng thì chúng ta
bắt đầu".

Marcel nhìn quanh phòng. Ngoài anh ra là năm người đàn ông khác. Dax,
Cal Rainey, Horgan và hai đồng sự của ông ta, Davis và Landing, đều là
những tay dầu khí nổi tiếng. Mặt họ bình thản. Họ đã chắc chắn về vị thê
của minh, chỉ chờ Marcel giải trình vị thế của chính anh. Marcel hit một
hơi thật sâu.

"Thưa các vị, tôi xin nói một cách thành thực. Tôi biết các vị, và, các vị có
thể nghi ngờ có một sự rò rỉ thông tin từ tổ chức của mình. Cho phép tôi
được loại trừ nỗi sợ hãi đó. Thực ra thì hoàn toàn đơn giản. Chiếc tàu mà
các vị thuê ở Nam Mỹ là của tôi".

Horgan nhìn các đồng sự của ông. "Chết tôi rồi. Không ai nghĩ đến việc
kiểm tra à?"

Marcel mỉm cười. "Nếu kiểm tra thì ông cũng chẳng thấy gì cả, con tàu
được đăng ký dưới tên của người thuyền trưởng. Ngay hôm sau biết về sự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.