NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 423

Trong trường hợp ấy, chúng tôi không những mất khoản đầu tư mà còn
phải chi phí để thu xếp lại các hợp đồng vận tải biển có lợi cho ông
Campion".
"Cách gì thì ông cũng phải có tàu, ông Horgan" Marcel nói "Và tôi sẽ vận
chuyển dầu của ông thấp hơn bốn phần trăm so với bất cứ hợp đồng hiện tại
nào của ông".
"Có thể là như vậy" Horgan nói "nhưng nếu không đi đến được một cam
kết thấp hơn thì tôi cho rằng chúng ta cứ đi vào thị trường mở. Chúng tôi sẽ
thử vận xem sao".

Mặt Marcel không bỉêu lộ gì, nhưng Dax đủ hiểu anh để nhận ra một
thoáng nhợt nhạt. Dax chợt đứng lên. Anh mệt mỏi trong việc chơi thứ trò
chơi của cánh giàu có và tự kỷ này. "Ông không thử được vận may nào cả,
ông Horgan".
Tay Texas ngơ ngác. "Ông nói thế nghìa là sao, ông Xenos?"
"Ông sẽ không thể có hợp đồng trên thị trường tự do".
Horgan đứng lên nhìn lại Dax. "KHông biết tôi có hiểu đúng không, thưa
ông, là ông sẽ cản đường chúng tôi?"
"Tôi không cần phải làm thế" Dax mỉm cười, nhưng chẳng có tí khôi hài
nào trên mặt. Giọng anh lạnh tanh. "Bởi vì khi về đến nhà thì tôi không thể
ngăn người bạn tôi kể hết ra được. Và ông vẫn tin là đất nước tôi sẽ thoả
thuận với ông sau khi Mèo Bự kể rằng ông đã vui vẻ thế nào khi người của
ông gọi chúng tôi là những thẳng Mễ và tấn công chúng tôi chứ?"
"Nhưng họ chỉ đùa thôi" Horgan phản đối.
Dax nhìn ông ta. "Thật à?"
Horgan ngồi xuống. Ông nhìn các đồng sự rồi nhìn Dax. Một lát sau, ông
quay sang Marcel. "OK, ông Campion, ông đạt được thoả thuận".
Marcel thấy thoáng nét cười trong mắt Dax. Chợt anh nhận ra rằng tất cả
đều là bịp bợm. Anh nhìn xuống, bởi không muốn những người khác thấy
sự nhẹ nhõm trong mắt mình. "Cảm ơn các vị".
Đấy là điểm xuất phát của Hãng Vận tải Biển Campion, mà trong chưa đầy
mười năm đã trở thành đoàn thương thuyền tư nhân lớn nhất thế giới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.