NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 474

Denisonde nhìn xuống. Tất cả đều ở đây – các thẻ của cảnh sát, các chứng
nhận y tế, hồ sơ các cuộc bắt giữ…Cô ngỡ ngàng nhìn lên. "Làm sao mà
cha lấy được tất cả những thứ này?"
"Cha mua. Giờ thì tên con sẽ không có trong hồ sơ nào nữa".
"Phải tốn nhiều tiền lắm hả cha?"
Ông im lặng cầm mớ giấy tờ từ tay cô rồi bước đến bên lò sưởi, thả xuống
ngọn lửa. Chúng cháy bùng lên.
"Cha muốn con chứng kiến" ông nói "rằng Denisonde đã vĩnh viễn ra đi".
Cô nhìn vào lò sưởi, rồi nhìn ông. "Vậy ạ? Thế người còn lại là ai? Con là
ai?"
"Con dâu của cha. Vợ của Robert, và là người mà cha rất hãnh diện".
Robert đi dọc hành lang rồi bước vào văn phòng Nam tước.
"Không bõ" anh gắt gỏng.
Cha anh ngước lên. "Điều gì làm con nói vậy?"
"Con đã ở đấy" Robert nóng nảy. "Cha quên là con đã ở xứ sở ấy à? Dù dự
án có quan trọng đến chừng nào đi nữa thì người Israel cũng không có khả
năng chi trả cho một đường ống dẫn đất nước tưới tie6u qua sa mạc. Một
trăm năm cũng không. Chúng ta sẽ không bao giờ thấy được tiền của mình
ở đấy ra cả".
Một biểu cảm kỳ lạ thoáng trên mặt ông. "Nhưng chính con đã đồng ý là dự
án ấy khả thi mà".
"Vâng".
"Và cần thiết nữa".
"Tất nhiên, con có cãi đâu. Song vấn đề con nói là kinh tế".
"Đôi khi, làm ngân hàng tốt cũng phải đầu tư vào những dự án không thấy
được lãi tức thời" Nam tước nói. "Đấy là một trong những trách nhiệm của
sự thịnh vượng".
Robert ngạc nhiên nhìn cha "Điều đó có phản ánh sự thay đổi lớn lao trong
quan điểm của cha không đấy?"
Ông cười "Cũng bằng sự thay đổi ở những phản đối từng phản ánh trong
quan điểm của con thôi".
"Nhưng trách nhiệm này là cha đặt lên cả gia đình" Robert khăng khăng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.