NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 590

Ngài Robert lặng thinh. Nam tước phải cảm nhận một sức ép nào đó nếu
như ông ta tính đến việc bán cổ phần. Đầu tư ở Corteguay là mối lợi lớn
nhất mà cả hai nhà băng chưa từng có. Ông cũng nhận ra mình sẽ không
dám từ chối, nếu Nam tước đề nghị. Bởi nếu ông từ chối thì Nam tước sẽ
chẳng bao giờ chịu vào liên hợp.

Ở bình diện nào đó, Ngài Robert thấy như mình đang rơi vào thế trên đe
dưới búa. Nếu thoả thuận thì toàn bộ lời lãi sẽ trôi tuột hết. Nếu không thì
sẽ là chính thức tuyên chiến với Nam tước, và sẽ chẳng còn liên hợp gì nữa.
Trừ phi…

Vậy đấy, ông chợt nghĩ, còn có một cách thứ ba. Đúng vậy, song cũng có
nghĩa chuyện liên hợp sẽ bị gác lại. Nhưng ngay cả điều đó cũng không
quan trọng so với những gì ông có thể kiếm được, với một chút xíu đầu tư
thêm về phần ông.

Ông nhìn Dax. Thế đấy, toàn bộ còn tuỳ thuộc vào ý nghĩa của điều Dax
nói, là anh phải biết tự chăm lo mình. Ngài Robert ngần ngừ, nhớ lại cuộc
đụng độ giữa họ đã bao năm nay. Nhưng chỉ một lát thôi. Rồi lòng tham
của ông đã lôi ông về với ý nghĩ rất cuối cùng thì mọi người đều sẽ bị tiền
thúc đẩy. Ông bắt đầu nói, nói rất nhanh.

Robert không thể tin được. Niềm vui thắng lợi trào lên và trong cơn hưng
phấn, anh bất giác nói tiếng Mỹ "Anh bảo ông ta cắn câu à?"
Dax cười. "Cắn cả chì lẫn chài".

Nam tước nhìn hết người này đến người nọ, bối rối . "Nói cho tôi nghe với
chứ".

Robert quay sang cha. "Khi ông bác đáng kính của chúng ta biết được rằng
các khoản đầu tư ở Corteguay có thể chạy đi đâu đấy, thì ông quyết định
mua tất cho mình. Trước hết ông mua đứt Dax bằng cách tặng anh gấp hai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.