NHỮNG KẺ PHIÊU LƯU - Trang 591

lần cái mà anh nghĩ là xanhđica bí ẩn ấy có thể dành cho mình. Rồi ông lại
đáp ứng cái mà ông nghĩ là đề nghị của xanhđica, hai mươi triệu đô la, điều
kiện duy nhất là thay vì tiền mặt, là bằng tín phiếu của ta".

Nam tước cười. "Và con đã làm gì?"
Robert cười. "Con có thể làm gì được? cuối cùng thì máu chảy ruột mềm,
và con đành phải chấp nhận chứ sao. Con rể ông ta vừa trở lại London với
thoả thuận đã ký".
Nam tước nhìn Dax. "Anh đã làm cừ lắm".
"Cảm ơn" Dax trả lời "mặc dù tôi đã chẳng làm gì cả. Tôi chỉ là thằng bé
chạy việc vặt. Đấy là ý tưởng của Robert. Tôi thấy tội lỗi trong việc nhận
tiền của ông".
"Không được, anh xứng đáng nhận chứ" Nam tước quay sang con trai. "Cả
con nữa, cừ lắm".
Robert cười. Lời khen của cha anh vốn rất hiếm. "Con có cái này cho cha".
Anh mở chiếc cặp đã mang theo vào văn phòng cha và trải ra tập tín phiếu
được in rõ đẹp. "Cổ phiếu – trị giá hai mươi triệu đôla".
Nam tước nhìn, rồi mở ngăn kéo, lấy ra một tờ giấy. Tự ông viết ngày,
tháng lên đầu trang rồi quay sang Robert với nụ cười. "Cha cũng có cái này
cho con".

Robert nhìn. Bên dưới ngày, tháng là dòng chữ đánh máy:

NHÀ BĂNG DE COYNE HÔM NAY CÔNG BỐ QUYẾT ĐỊNH NGHỈ
HƯU CỦA NAM TƯỚC HENRI RAPHAEL SYLVESTRE DE COYNE,
ĐỒNG THỜI TỪ NHIỆM CHỨC CHỦ TỊCH NHÀ BĂNG ĐỂ CHỌN
CON TRAI ÔNG, ROBERT RAYMONDE SAMUEL DE COYNE LÀM
NGƯỜI KẾ NGHIỆP. NHƯ VẬY, NHÀ BĂNG DE COYNE HÃNH
DIỆN CÔNG BỐ RẰNG VĂN PHÒNG CHỦ TỊCH NAY ĐƯỢC
CHUYỂN THẲNG TỪ CHA SANG CON CHO THẾ HỆ THỨ TƯ.

Nước mắt dâng đầy trong mắt khi Nam tước nhìn Robert. "Đây là ước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.