NHỮNG LINH HỒN CHẾT - Trang 70

lại đâu nhé. Này Porfiri, - hắn từ cửa sổ gọi xuống. Porfiri là tên đày tớ của
hắn, đang một tay cầm con dao và tay kia một miếng balyk mà nó vừa lục
lạo trong xe và xoáy được – Này! Porfiri! Mang con vật lên đây!... Cậu sẽ
thấy con chó xinh quá đi thôi, Nôzđriôp quay về phía Tsitsikôp và nói tiếp.
Tớ không mua nó đâu nhé, mà tớ xoáy đấy; chủ nó nhất định không chịu
nhả ra, dù đổi cái gì ở trên đời cũng vậy. Tớ phải xin đổi đến cả con ngựa
hồng cái mà cậu còn nhớ đấy chứ, tớ đã đổi cho Khvôxtưriôp ấy mà… -
Tsitsikôp không biết tí gì về Khvôxtưriôp cũng như về con ngựa hồng cái
cả.
- Ông không cần gì à? Bà lão chủ quán vừa đến gần vừa lên tiếng.
- Không cần gì cả… À! Chúng tớ đã tự thết rồi, cậu ạ!... Hay là có. Tôi
uống một cốc vậy. Già có rượu gì nào?
- Hồi hương
- Được rồi.
- Cho tôi một cốc nhân thể, người tóc vàng nói.
- Ở nhà hát, một nữ diễn viên hát tuyệt lắm như một con chim sẻ vàng!
Kupsinnikôp ngồi cạnh tớ, nói: “- Này! Bây giờ là lúc đi xơi dâu đây!... ”.
Hình như có tới hơn năm mươi cái quán… Fênarđi vênh vang đi lại bốn giờ
liền.
Đến đây, Nôzđriôp hạ cố cầm lấy cốc rượu con từ tay bà già, bà này liền cúi
gập người lại mà cám ơn.
- A, a, đem đây, để nó xuống đây! Hắn kêu lên khi Porfiri mang con chó
vào.
Cũng như chủ, tên đày tớ diện một cái caftan lót bông, nhưng bẩn hơn. Nó
đặt con vật xuống. Con chó duỗi chân, vừa thè lưỡi liếm đất.
- Con cún đấy! Nôzđriôp vừa nói vừa nắm da cổ con chó kéo lên, con vật
rên một tiếng khẽ. – A này, mày không làm theo lời tao dặn à, hắn quay lại
bảo Porfiri, vừa nói vừa nhìn kỹ bụng con chó. – Mày không chải cho nó à.
- Có chứ, chải rồi cơ đấy.
- Vậy thì bọ chó ở đâu ra thế này?
- Con có biết đâu đấy. Chắc là ở cái xe.
- Mày nói dối, nói dối! Mày chẳng thèm nghĩ đến việc chải cho nó. Tệ hơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.