NHỮNG LINH HỒN CHẾT - Trang 82

- Bán cho cậu à! Tớ còn lạ gì cậu, đồ vô lại; cậu thì trả được bao nhiêu?
- Tôi biết ngay là anh muốn gì rồi. Anh tưởng chúng đáng giá lắm đấy
chắc?
- Đúng rồi. Tớ đoán đúng gan ruột của cậu!
- Những cái thói Do Thái như thế mà không biết xấu hổ à? Đáng lẽ anh
phải cho không tôi mới đúng.
- Này, để cậu xem, tớ chẳng phải là một thằng keo kiệt đâu. Cậu mua con
ngựa giống, tớ sẽ cho thêm cậu bọn nông phu chết.
- Tôi làm gì với con ngựa giống ấy? Tsitsikôp kêu lên, chưng hửng vì lời đề
nghị ấy.
- Tớ mua mười nghìn rúp, nhưng chỉ để lại cho cậu bốn nghìn thôi!
- Còn gì nữa? Tôi không có trại nuôi ngựa.
- Thong thả. Cậu chỉ đưa ngay cho tớ ba nghìn rúp thôi, còn thì trả sau.
- Tôi nhắc lại là tôi chẳng biết dùng nó làm gì cả.
- Vậy thì mua con ngựa hồng cái cho tớ đi.
- Mua làm gì?
- Con ngựa cái với con ngựa xám mà tớ đã cho cậu xem ấy, tớ chỉ lấy hai
nghìn rúp thôi.
- Nhưng tôi chẳng cần gì đến ngựa cả.
- Cậu bán lại; đến phiên chợ đầu tiên, người ta sẽ trả cho cậu gấp ba lần thế.
- Nếu vậy thì anh đi mà bán lấy! Lãi cầm chắc còn gì.
- Tớ cũng biết thế, nhưng mà tớ lại muốn cho cậu kiếm lời.
Tsitsikôp cám ơn chủ nhà về nhã ý ấy, nhưng cương quyết từ chối cả con
ngựa xám, lẫn con ngựa hồng.
- Vậy, mua chó cho tớ. Tớ để cho cậu một đôi, trông thấy là nổi da gà lên
ngay: ria mép dài thế này này, lông dựng đứng, sườn cong vòng cung
không thể tưởng được, cẳng quắp lại chỉ khẽ chạm đất mà không hề để lại tí
lốt chân nào.
- Tôi lấy chó làm gì? Tôi không đi săn.
- Tớ muốn cho cậu có vài con chó của tớ. Nhưng cậu không muốn thì mua
cho tớ cái phong cầm. Đẹp thật; lấy lòng quân tử mà cam đoan với cậu là tớ
phải mua mất một nghìn rưỡi rúp đấy; tớ để lại cho cậu chín trăm rúp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.