NHỮNG LỜI BỘC BẠCH - Trang 61

Quyển Hai

K

hoảnh khắc tôi dự định bỏ trốn vì kinh hãi có vẻ buồn với tôi bao

nhiêu, thì khoảnh khắc thực hiện dự định lại có vẻ thú vị bấy nhiêu.
Hãy còn trẻ con, lìa quê hương, họ hàng, những chỗ dựa, những
phương tiện; bỏ lại một việc học nghề dang dở, chẳng đủ thạo để nhờ
đó mà sống được; phó mình cho những nỗi gớm ghê của cảnh khốn
cùng mà chẳng nhìn thấy một phương kế nào thoát khỏi; ở độ tuổi yếu
đuối và thơ ngây, mạo hiểm trước mọi cám dỗ của tật xấu và tuyệt
vọng; kiếm tìm ở chốn xa xôi những khổ đau, lầm lạc, cạm bẫy, tình
trạng nô lệ và cái chết, dưới một ách áp bức còn sắt đá hơn rất nhiều
cái ách mình đã không chịu nổi: đó là điều tôi sắp làm, đó là viễn cảnh
lẽ ra tôi phải dự liệu. Viễn cảnh tôi phác họa cho mình khác xa biết
mấy! Sự độc lập mà tôi ngỡ mình đạt được là cảm nghĩ duy nhất khiến
tôi xúc động. Tự do và tự chủ, tôi ngỡ có thể làm được mọi điều, đạt
đến mọi điều: tôi chỉ cần lao tới để cất mình lên và bay trên không
trung. Tôi an tâm bước vào không gian rộng lớn của thế giới; công
trạng của tôi sẽ làm đầy không gian ấy; mỗi bước đi tôi sẽ gặp tiệc
tùng, kho báu, các cuộc phiêu lưu, những người bạn sẵn sàng phù trợ
mình, những tình nương sốt sắng làm vui lòng mình: ló mặt ra là tôi
khiến thế giới bận tâm về tôi; tuy nhiên không phải toàn thế giới đâu,
có thể nói là tôi miễn cho nó, tôi chẳng cần nhiều đến thế. Một nhóm
giao du thú vị là đủ cho tôi, chẳng vướng bận phần còn lại làm gì. Sự
vừa phải của tôi đưa tôi vào một phạm vi hẹp, nhưng chọn lọc tuyệt
vời, nơi chắc chắn tôi được trị vì. Tham vọng của tôi giới hạn ở một
lâu đài thôi. Là người được lãnh Chúa và phu nhân sủng ái, là tình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.