NHỮNG MẢNH ĐỜI LUÂN LẠC - Trang 96

Trần Đại Nhật

Những Mảnh Đời Luân Lạc

- 15 -

TRONG BÓNG ĐÊM

Căn phòng tôi ở có một ô cửa sổ trông xuống một khoản sân rộng nằm cạnh
công viên. Buổi sáng, trời còn sương mù lãng đãng trên những hàng cây,
nhìn xuống đã thấy vài người tập thể dục dưỡng sinh và đi bộ. Thi thoảng
có người dắt một, hai con ngựa đi chậm rãi trên đường. Những con tuấn mã
tuyệt đẹp với hình dáng cân đối, bước đi nước kiệu khoan thai. Tôi bỗng
nhớ đến những chiếc xe thổ mộ chở đầy hoa chạy sớm vào thành phố, tôi
thường bắt gặp khi ngồi ở một quán cóc uống cà phê bên đường, dạo còn
sinh viên.

Buổi sáng êm ả và thanh bình. Vợ tôi và hai đứa con trai nhỏ còn ngủ
ở phòng bên cạnh. Ngày Chủ Nhật, cả cái chung cư rộng lớn này có ít
người thức sớm. Nhưng sao tôi vẫn không ngủ muộn được.

Những chuyến đi xa, lặn lội vào từng ngõ ngách trong một làng xóm
nào đó ở miền Trung để tìm kiếm những người con lai Hàn Quốc còn sót
lại, đã làm cơ thể tôi khá mệt mỏi. Công việc tìm kiếm, đôi khi thành công,
đôi khi vô vọng. Những mảnh đời luân lạc vẫn đang lặn ngụp trong bể khổ.
Còn tôi như người trồng sen, có mùa bội thu, có mùa thất bát.

Nhưng nếu không có vợ tôi - người luôn chăm sóc từng miếng ăn,
manh áo hàng ngày; người giúp tôi lo toan mọi việc khi tôi đi vắng và là
người đã sinh cho tôi hai đứa con trai tuyệt vời…-, có lẽ tôi sẽ không đủ
sức đi trên một hành trình dài mà phía trước còn là bóng đêm.

Trong bóng đêm, người đàn bà tỏa ra ánh sáng dịu dàng như một
ngọn nến hồng đã giúp tôi thấy mọi cảnh vật trở nên thơ mộng. Mái tóc dài
của nàng thoang thoảng một mùi hương mê hoặc. Nụ cười của nàng luôn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.