NHỮNG MẢNH ĐỜI LUÂN LẠC - Trang 97

luôn tươi đẹp và tràn đầy sức sống, cuốn hút lấy tôi mỗi khi gần gũi. Tôi
yêu nàng với tất cả tấm lòng của người đàn ông, tự nhủ sẽ mang lại hạnh
phúc cho cuộc đời nàng, những lúc khó khăn lẫn những khi đầy đủ.

Nhưng nếu chỉ có thế, cuộc sống của chúng tôi đã khác. Xuất thân
cũng từ một ngó sen nằm sâu trong bùn lầy nước đọng, bằng sự nổ lực làm
việc và ý thức về thân phận mình, tôi đã tìm cách ngoi lên trên mặt nước để
thấy ánh sáng, không khí xanh trong của bầu trời quang đãng. Nhưng còn
bao nhiêu mơ ước chưa thành hoa sen, của những người cùng thân phận
như tôi? Đó chính là những trăn trở đã làm tôi mất ngủ…

Một chiếc máy bay cất cánh lên từ phi trường vang trong bầu trời
những âm thanh ồn ã đã đánh thức vợ tôi dậy. Nàng sang phòng tôi, hỏi:

- Hôm nay anh có đi đâu không?

Tôi uể oải đáp:

- Có. Anh có một cuộc hẹn lúc 9 giờ. Trưa không dùng cơm nhà.

Nàng có vẻ phật lòng:

- Anh đi hoài, nhà vắng quá! Mỗi tuần, chỉ có một ngày Chủ Nhật…

- Anh hiểu. Nhưng công việc mà!

- Tuần sau anh không được đi đâu, nghe?

- Chưa biết. Anh sẽ cố gắng!

- Anh không sợ à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.