NHỮNG NGHỊCH LÝ CỦA THỜI GIAN - Trang 77

nhiều người hoàn toàn bị tê liệt bởi đau thương và thảm hoạ. Sự cuống quýt
và thiếu mạch lạc của lực lượng cứu chữa khi bắt đầu vào cuộc cũng nói lên
trạng thái tâm lý này. Đáng trách hơn cả là sự bỏ chạy vì hoảng loạn của các
nghi can gây cháy. Nếu những người thợ hàn có đủ sáng suốt để kêu cứu
hoặc báo động cho mọi người, biết bao nhiêu sinh mạng đã được cứu sống.
Phải chăng những phẩm chất trứ danh của dân tộc ta như gan góc, quyết
đoán, dũng cảm, sáng tạo – những phẩm chất được tôi luyện trong chiến
tranh và góp phần làm nên chiến thắng, đang bị cuộc sống no đủ và phẳng
lặng làm cho ngày càng thui chột?

Cho đến nay, chúng ta vẫn không khỏi băn khoăn, dằn vặt bởi hàng loạt câu
hỏi: Chúng ta thật sự đã làm tất cả những gì có thể chưa? Tại sao lại không
rải đệm mút, hộp các tông để giảm bớt chấn thương cho các nạn nhân? Tại
sao lại không vứt dây hoặc bắn dây lên (theo cách dùng lực đòn bẩy) cho
các nạn nhân? Có thể, những cố gắng như thế chưa chắc đã làm nên sự khác
biệt. Tuy nhiên, trong trường hợp này, chúng sẽ góp phần biện hộ cho
chúng ta trước tòa án của lương tâm.

Cuối cùng, ở nơi chín suối, những nạn nhân của vụ cháy ngày 29/10/2002,
có lẽ, sẽ thanh thản hơn khi được làm ma của một đất nước dám nhìn thẳng
vào sự thật và sẵn sàng làm tất cả để thảm họa tương tự không bao giờ lặp
lại. Được như vậy, cái chết của họ sẽ không còn là vô ích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.