NHỮNG NGỌN GIÓ HUA TÁT - Trang 26

Ông Pành nhảy vội xuống ngựa, miệng chửi rủa, ông chưa bao giờ

thấy trận mưa nào dữ dội đến thế. Gió to quá, những giọt mưa đá quất vào
người ông đau điếng. Đêm dần ập xuống, sấm sét rền vang làm đất rung
chuyển, con ngựa dứt đứt dây cương chạy vụt xuống đồi. ông Pành định
đuổi theo thì bỗng nhiên thấy có bóng đen nhỏ chạy về phía minh. ông định
thần lại. Đấy là cô gái đi làm nương về, gặp mưa bất thần, nàng sợ hãi vừa
chạy vừa ngã, luôn miệng kêu trời. Gặp ông Pành, nàng kiệt sức ngã quỵ
vào tay ông.

Mưa như trút, những cục đá văng như đạn ghém. ông Pành đứng lom

khom che chở cho cô gái, cô gái úp mặt vào hai bàn tay, toàn thân run rẩy.
Cô tựa vào bộ ngực trần vạm vỡ của ông tin cậy. ông Pành an ủi:

- Đừng sợ...đừng sợ...Cơn giận của Then sẽ qua đi thôi...

Họ đứng như thế giữa đồi cỏ gianh, xung quanh mưa đá sấm rền. ông

Pành ngợp trong diệu huyền. Cả cuộc đời từng trải của ông, ông chưa bao
giờ có cảm giác ấy. ông biết đây chính là điều ông vẫn hằng khao khát
mong tìm. Hơn cả tình yêu, hơn cả những người phụ nữ mà ông đã gặp,
cảm giác này như là hạnh phúc.

Khi trời mưa tạnh thì trên cao bắt đầu le lói một thứ ánh hồng mờ ảo.

Cô gái ngượng ngập rút tay ra khỏi bàn tay ông Pành. ông chưa bao giờ
thấy ai lại đẹp như vậy. Nàng vùng chạy. ông luống cuống đuổi theo, vấp
ngã nhưng rồi cuối cùng ông nắm được tay nàng.

- Em tên là gì? - ông hỏi. - Ngày mai ta đến cầu hôn...Em có bằng lòng

ta không? Cô gái bối rối, mãi sau nàng mới ấp úng:

- Em là Muôn...ở bản Mường Lưm...

Nàng đẩy ông ra rồi chạy xuống đồi, đôi bắp chân trắng nõn nà. ông

Pành ngồi thụp xuống đất, mồ hôi vã ra, bủn rủn. Một niềm sung sướng
tràn ngập lòng ông. ông nằm vật ra giữa đám cỏ gianh ướt sũng, mặc cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.