NHỮNG NGỌN GIÓ HUA TÁT - Trang 27

những con kiến đen to tướng bò lung tung trên tấm ngực trần. ông thiếp đi
cho đến lúc con ngựa tinh khôn tìm thấy ông, lấy cái miệng nóng hổi nhay
nhay vào cái tai to, có những chùm lông đen loăn xoăn của ông để lôi dậy.

Trưa hôm sau, ông Pành dắt ngựa vào bản tìm đến nhà Muôn. ông quỳ

xuống, chồng cả đống bạc hoa xòe dự định mua trâu cho ông bố Muôn.
Biết lời cầu xin của khách, bố Muôn cười vang, ông gọi vợ con và dân bản
đến. Mọi người cười cợt bàn tán. Ông Pành vẫn cứ trơ trơ giữa lời nhạo
báng sắc tựa dao chích. Muôn nấp sau khe cửa nhìn ra. Nàng thấy hay hay
và thấy câu chuyện còn có vẻ buồn cười nữa. Quả thật, nàng đã quên khuấy
đi cơn mưa đá đêm qua, những giọt nước mắt và cuộc gặp gỡ trên đồi.

Một mực khăng khăng, ông Pành nhắc đi nhắc lại những lời cầu hôn.

Thực quá đáng, mọi người không thể còn cười được nữa. Cuối cùng, bố
Muôn đành phải đặt ra điều kiện:

- Thôi được, ông muốn làm rể tôi thì ông ở đây làm sao hạ được cây

gỗ lim to nhất ở đỉnh Phu Luơng mang về. Cây gỗ ấy sau này sẽ là căn nhà
của ông và con Muôn đấy...

Mọi người lại cười phá lên. Không ai ở đây không biết cây gỗ lim ấy,

vòng gốc của cây gỗ lim tám người đứng ôm không xuể. Nó mọc trên đỉnh
núi đá vôi cao đến nỗi đứng ở trên ấy nhìn xuống thì bản Mường Lưm chỉ
bé như mái nhà sàn.

- Được! Xin ông hãy giữ lấy lời! - ông Pành trả lời như dao chém đá.

Người ta đồn rằng hôm sau ông Pành leo lên đỉnh núi, bập được nhát

rìu đầu tiên vào gốc cây lim thì ông kiệt sức. ông chết vì bị vỡ tim.

Đám tang ông Pành, Muôn không đi đưa. Hôm ấy nàng bận đi chợ

Yên Châu xem đám chọi gà. Chiều về nàng cũng gặp mưa, nhưng mà lần
này trời không mưa đá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.