NHỮNG NGỌN GIÓ HUA TÁT - Trang 29

mang tán trộn vào thuốc súng bắn đi là cả dòng họ tuyệt diệt. Họ Hà không
ít kẻ thù. Bây giờ nếu mang ra rửa, làm lộ nơi giấu, khác nào tạo cho kẻ thù
cơ hội tốt. Trưởng bản nghĩ ngợi. ông biết kẻ thù đang rình rập ông từng
bước, nhưng chẳng lẽ cứ để nạn sâu phá hoại quê hương?

Một đêm cuối tháng, trưởng bản thức dậy rồi gọi con trai là Hà Văn

Mao theo mình. Mao mười tám tuổi, tuấn tú, thông minh, trí lự hơn người.
Hai cha con trưởng bản bí mật ra đi. Nơi cất giấu hài cốt họ Hà ở một hang
sâu tít trên đỉnh núi. Ngoài cửa hang, một cây si già buông rễ phủ kín. Rạch
qua lớp rễ ken dày mới chui được vào trong đó. Vất vả lắm, khi ánh mặt
trời le lói thì hai cha con trưởng bản mới đưa được cái tiểu sành ra được
cửa hang.

Trưởng bản mở nắp tiểu sành, bày xương ra đất dùng rượu rửa. Xương

cốt còn nguyên không hề mủn nát như lời thầy mo nói. ở giữa đám xương
có một sợi dây bằng bạc cực kỳ tinh xảo.

Mao hỏi cha:

- Dây này để làm gì vậy?

- Không biết! - Trưởng bản nghĩ ngợi. - Có thể nó dùng để buộc hay

đeo vũ khí gì chăng?

- Con thích nó - Mao bảo cha và chàng giắt sợi dây bạc vào người.

Hai cha con trưởng bản rời hang, cắt đường xuống núi. Họ đến chố

ngoặt cách hang không xa thì thấy một toán người lạ nằm phục. Trưởng
bản nhận ra kẻ thù. ông sai con chạy về bản gọi người ứng cứu, còn ông ở
lại chặn đường.

Trưởng bản lập kế. ông tìm cách nhử kẻ thù ra xa hang sâu bí mật.

Trong thế không cân bằng này, tính mạng của ông như treo sợi tóc. Mao về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.