NHỮNG NGƯỜI ĐI XÂY MỘNG - Trang 188

Hằng cau mặt tỏ vẻ không bằng lòng khi nghe câu hỏi của ông chú già.
Thấy thế Hùng phân trần.

- Chú nói hờ vì sợ cháu có bồ...

- Cháu không có bồ mà có bồ cháu cũng " đá đít bồ " để nói chuyện với
chú...

Hằng cười hắc hắc trong lúc cắt một miếng tôm hùm.

- Chú ăn phụ cháu. Nhiều quá cháu ăn không hết...

Hằng bắt ông chú phải há miệng ra cho nàng bỏ miếng tôm hùm vào.

- Giỏi đi cưng... Ùm...

Nàng cười hắc hắc khi gọi ông chú già của mình bằng cưng. Ngay cả Hùng
cũng phải phì cười vì sự liến thoắng của cô cháu gái. Bữa ăn tối kéo dài
hơn một tiếng đồng hồ mới xong. Về tới phòng trọ Hằng nằm lăn ra giường
trong lúc Hùng lui cui đốt lò sưởi. Ngồi nhìn ánh lửa cháy bập bùng anh
mường tượng tới khuôn mặt của Quỳnh Hương ngồi canh nồi bánh tét đêm
ba mươi của năm 75. Nụ cười. Đôi mắt. Mái tóc. Hình bóng của nàng thật
lung linh nhạt mờ.

- Chú...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.