NHỮNG NGƯỜI ĐI XÂY MỘNG - Trang 56

Luận lên bục gỗ tuyên bố tạm nghỉ mười lăm phút để giải lao. Rất nhiều
người tìm tới bắt tay khen tặng Hùng về hai bài thơ của anh. Hằng cười nói
nhỏ với ông chú già của mình bằng cái giọng nửa như dạy đời mà nửa như
trêu cợt.

- Chú thấy chưa... Cháu nói chú làm thơ hay mà chú cứ cải...

Hùng cười. Anh không có chút gì tỏ ra phật lòng khi nghe câu nói " dạy đời
"
của cô cháu gái nhỏ hơn mình ba mươi mốt tuổi.

- Đó là nhờ cháu phổ nhạc rồi hát hay chứ nếu đọc lên đâu có ai muốn
nghe...

- Cháu muốn nghe... Tối nay về nhà chú đọc thơ cho Hằng nghe... nghe
chú...

Hằng nắm tay Hùng dặc dặc. Hùng lắc đầu.

- Không được đâu...

Hằng kêu lên với giọng nhõng nhẽo.

- Sao hổng được... Tự nãy giờ cháu hát cho chú nghe thời tối nay chú phải
ngâm thơ cho cháu nghe... Như vậy mới fair... Chú mà không ngâm thơ là
cháu hổng thèm chơi với chú...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.