NHỮNG NGƯỜI Ở KHÁC CUNG ĐƯỜNG - Trang 122

- Bữa cơm khê sáng nay hoá ra lại hên. Từ sáng giờ liên tục vào cầu...
- Hên gì. Có điện của cô Bính đánh về đây này. Chú Phú bị công an Đà

Nẵng bắt rồi.

Phát lạnh toát cả người. Anh nghĩ ngay đến hai cân thuốc phiện gói cho

Phú mang vào Sài Sòn.

- Điện đâu? Cô Bính có làm sao không? - Phát hấp tấp đi vào nhà, giật

lấy bức điện từ tay vợ, mắt nhìn như dán vào những hàng chữ.

"Anh Phú ghé thăm đồn công an Đà Nẵng. Anh vào ngay"
Năm chép miệng:
- Rõ khổ chú Phú. Em đã bảo anh rồi. Cứ để cho chú ấy đi chơi cho nó

thanh thản thì không.

Phát đưa tay lên vò đầu.
- Tưởng nó là bộ đội, ma nào để ý...
- Đấy nhé. Có khi vì chuyện này mà anh em lại thù oán nhau. - Giọng

Năm đay nghiến - Chú ấy biết đâu rằng vì thương chú ấy nghèo mà anh tạo
điều kiện cho chú ấy kiếm thêm. Em đã bảo anh rồi. Việc của chú ấy để
mặc chú ấy lo. Cái gì anh cũng xấn xổ vào. Chia duyên rẽ thuý giữa chú ấy
với cô Xoan thì được cái gì. Đã bảo đưa cho chú ấy chục ngàn cho nó xong
đi, lại cố mà chạy vạy bằng được cái món hàng chết người kia. Tôi nói cấm
có sai. Anh em nhà anh thương nhau kiểu ấy là chỉ có giết nhau...

- Im mẹ cái mồm đi - Phát đập tay đánh rầm lên chiếc tủ li làm cốc chén

rung bần bạt - Tôi cóc cần cô lên mặt dạy tôi. Anh em ruột thịt, mình nhà
cao cửa rộng mà để nó lúi xùi vất vả mà đành tâm được à?

Năm im. Ức đến nghẹn cổ, nhưng rồi nghĩ lại thương chồng. Chị biết

rằng thế nào ngày mai Phát cũng lại tìm cách chồm vào Đà Nẵng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.